Page 207 - Tuyen Tap VTLV 2016
P. 207

Văn Thơ Lạc Việt

            là nơi xưa kia có một người con gái ,là vợ của một viên
            tướng Tây Sơn ,lên chùa lễ Phật, dọc đường  bị một bọn
            người Miên đuổi bắt dịnh làm hại bà.Bà chạy thoát nhưng
            sa chân rớt  xuống vực sâu, tử  nạn,  qua nhiều ngày dưới
            ánh  nắng  mặt  trời  làm  thi  thể  bà  đen  lại  .Nhưng  bà  linh
            hiển, khi người dân  đến cầu xin gì đều được như ý. Do đó
            người  ta tránh  gọi  chữ  "   bà đen  "mà  gọi  là  "Bà Thâm"(
            Viết đến đây ,tôi sực nhớ có lần anh bạn Mỹ nói  :" Học
            tiếng Việt khó quá ,thí dụ: Màu đen, Ngựa Ô, Chó Mực, Bò
            Hóng, Gà Ác, Mèo Mun, dầu Hắc, Hắc quẩy ,dùng trái mặc
            nưa nhuộm Mỹ a có màu Thâm, răng đen tuyền, đen thùi-
            lùi,đen thủi đen thui ,đen bóng ,tối đen như đêm 30,...".).Và
            cũng ở nơi đó khi Nguyễn Ánh trên dường bôn tẩu ,dừng
            quân nghỉ đêm, nghe nói bà linh thiên ,nên cầu xin bà hiển
            linh báo mộng chỉ đường vượt thoát sang Xiêm La (Thái-
            Lan  ).  Khi  phục  quốc  thành  công  vua  Gia  Long  Nguyễn
            Ánh đã sắc phong cho bà là "LINH  SƠN THÁNH MẪU"
            cho đến ngày nay bài vị sắc phong nầy còn được gìn giử
            phụng thờ.
               Nếu  "Hạ san"  bạn dã mỏi  gối  ,chồn chân thì xin  bạn
            chịu khó dời gót ngọc đến thăm Suối Vàng ,nơi có dòng
            nước  mát  lạnh  ,  dưới  ánh  nắng  mặt  trời  phản  chiếu  một
            màu vàng óng ả rực rỡ  bạn sẽ cãm thấy thư giản cực độ khi
            được  ngâm  chân  trong  giòng  suối  mát  lạnh  nầy.
            Bạn cũng có thể nhặt được các miếng vàng mõng như tờ
            giấy quyến lớn chỉ bằng 1/4-1/5 móng tay út làm kỷ niệm
            cho một chuyến di hành
               Năm  nguời  Miên  "Cáp  Duồng  "(Cáp  là  chặt  dầu,
            Duồng là người Việt ),Tây Ninh nhận rất nhiều người Việt
            Nam hồi hương ,tôi dược quen biết với cậu Lê văn Chỉ ,
            (cháu của Thiếu-Tướng Lê văn Tất Tỉnh Trưởng TN), và
            các cậu Nguyễn hữu Đề , Nguyễn văn Bằng , Những người
            nầy đã tốt nghiệp bên Miên, đã từng du-khảo, thám sát thưc
            địa ,xem xét kỷ lưỡng các loại địa -y và cho tôi biết : Tây
            Ninh có một mõ dầu (túi dầu) chớ không phải mạch dầu do
            dó trữ lượng không nhiều ,khai thác không dược lời nhiều,
            ngoài ra còn có một mõ vàng  non.Tôi còn được cậu Bằng

                                       206
   202   203   204   205   206   207   208   209   210   211   212