Page 37 - NHU LA KY NIEM A
P. 37
nghiệp lính Biết bao lần tàu nhập vùng khói lửa
sông cuộn màu máu đỏ lẫn phù sa
Màu áo tôi mang xanh màu biển rộng bờ dừa nghiêng qua khói súng nhạt nhoà
sóng nước mịt mù gió lộng trùng khơi từng cột nước từng xác thân tơi tả
Vùng biển tôi đi mặn thắm tình người
tình dân Việt trên non sông chữ S Đời thủy thủ có ai ngờ đâu nhỉ
Nợ con tàu, nghiệp biển, thác dòng sông
Nghiệp lính trên vai màu xanh thủy thủ Quê hương ôi! Nghe quay quắt cõi lòng
Mộng hải hồ khắp tổ quốc trùng khơi thương nhớ lắm dải giang sơn gấm vóc
yêu dòng sông cuồn cuộn ánh mặt trời
yêu đất nước ngạt ngào mùi gió muối Rồi cuộc chiến chợt ngưng, lòng đau uất
Lỡ con tàu người lính thủy sa cơ
Chiến hạm tôi đi tuần dương lãnh hải đường quê hương, lê xiềng xích sững sờ
chặn bước quân thù trấn biển biên cương vận đất nước bọt bèo trên bãi cát
hải pháo tầm xa đuổi giặc sa trường
ngang dọc biển khơi giữ miền duyên hải Song sắt đỏ (*) nhốt trời xanh nước biếc
hải âu hờn đành xa cách trời mây
Chiến đỉnh tôi đi mưa cuồng nắng dữ Giữa tường căm, hận vong quốc dâng đầy
sông rạch sình lầy, rừng phủ âm u người thuỷ thủ nghe biển đau gào thét
Thủy triều lên, nước lũ sương mù
giờ nước xuống, rắn phơi mình bên sấu Còn lại đây một quãng đời nuối tiếc
gởi nỗi niềm mây trắng hướng về Nam
Có những đêm muỗi bay dày như trấu Gởi con tim qua biển nhớ ngút ngàn
thân đẫm sình gió lạnh thấu tim gan mong đất nước ngày tự do nhân bản
giữa rừng khuya chờ địch đến bàng hoàng
Tàu khai hoả đổ quân vào giết giặc (1987)
Cũng có lúc rời tàu trong vội vã
vượt bãi sình qua lối tử tìm sinh
Trong lửa bom, con nước xuống tội tình
sông vương vải máu xương người thủy thủ (*) cộng sản
30 31