Page 48 - BaoXuan2017-dosila
P. 48

The Sacrifice
               Thế Hệ Hy Sinh
                                                                of a Generation




               ồi  nhỏ  xíu,  Ba  Má  hay  kể  tôi  nghe  về  việc         hen I was young, my parents used to tell me
               vượt biên. Mỗi lần kể, tôi đều thấy mơ hồ và                about the time they fled Vietnam. It’s hard
      Hhoảng  sợ.  Ra  đi  trong  đêm  khuya  giữa  biển        Wto imagine how they were in the middle of
       khơi mênh mông bằng chiếc thuyền nhỏ xíu, không          the sea at night on a small boat, with no life-saving
       phương tiện cứu hộ, không đồ ăn, thức uống, không        tools, no food, and no water. They had no idea where
       biết nơi mình sẽ đến, chỉ có hy vọng và cầu nguyện       they  were  heading  to,  the  only  thing  they  had  was
       cho một điều lành sẽ đến. Ba Má ra đi khi biết trước     their hope and prayers for the best to come. Although
       phần chết nhiều hơn phần sống, vậy mà vẫn chọn ra        knowing  chances  of  dying  were  greater  than  living,
       đi? Câu trả lời tôi luôn nhận được từ Ba Má đó là: “Vì   why did my parents still decide to leave? The answer I
       con!”                                                    always got from them was: “For you!”


       Lớn lên một chút, tôi chơi cùng với các bạn khác cùng    Growing up, some of the friends I hung out with would
       lứa, hay bị gọi là “banana” (trái chuối) - bên ngoài thì   occasionally make fun of me by calling me “banana”
       vàng còn bên trong thì trắng, nghĩa là bề ngoài nhìn     – yellow on the outside but white on the inside, which
       dân  Châu  Á  da  vàng  tóc  đen,  nhưng  bên  trong  suy   in my case means I look Asian but I think and act like a
       nghĩ cư xử như tụi Tây da trắng tóc vàng, chẳng biết     stereotypical Caucasian. Although it was all in jest, it did
       gì mấy về cội nguồn của mình. Hơi bị tự ái, nhưng sau    hurt my ego a little. But after giving it some thoughts,
       này nghĩ lại cũng đúng, Ông Bà Ba Má mình mặc dù xa      it  is  quite  true.  Even  though  my  grandparents  and
       xứ, nhưng vẫn theo lối sống và giữ gìn phong tục Việt;   parents lived away from their hometown, they still kept
       còn mình chẳng để ý học hỏi nên không biết gì mấy, Ba    the Vietnamese traditions around the house; I, on the
       Má nhờ gì thì làm.                                       other hand, had never paid any notice to these things,
                                                                only helping out whenever they asked.







































       46                                                                                             Xuân Yêu Thương
   43   44   45   46   47   48   49   50   51   52   53