Page 14 - Bong hoa ben hem vang
P. 14
Rứa đó. Từ lượm giữa đường, qua mua chợ trời sáng thiệt lẹ. Rứa mà không ai lên tiếng phản
đối cả.
B ảy Ngựa nhơn nhơn nhe nanh:
- Cút mẹ mụ đi. Liệu hồn đó.
Hắn cầm cái búa dứ dứ, mọi n g vội lùi ra. Bà Hai Quờn uất quá, nhào tới kéo áo hắn la làng:
- Bớ người ta! Bớ công an! Ăn cướp! Ăn cướp!
Gã ôn th ần quay lại, dùng tay trái "chơi" luôn một đấm vô bụng bà Hai. Bà ngã lăn quay, cả
chợ bất bình quá, nhào vô liền, bất kể hắn là Bảy Ngựa. Người nhào tới trước tiên là Ty Ty. Biệt
danh "siêu quậy" chợ "đâm hông ". Bằng cây sắt tròn 12 ly, có hai đầu gai cỡ tám tấc, chuyên
dùng cho xe xích lô chở thùng xe, Ty Ty như "Gia Lăng nữ sát tinh ", bay vèo ra, chơi luôn cây
sắt vào ống quyển Bảy Ngựa. Hắn đau quá, quỵ xuống gầm lên:
- Đ.M. Con ranh! Dám chơi tao.
Hắn đứng phắt lên, nhào tới. Mọi người nhào ra. Ôi thôi, cả chợ dồn cục, la ó dậy trời. Vì đàn em
Bảy Ngựa vừa kịp tới đánh luôn.
T ự vệ, công an xịch tới, thét còi lanh lảnh, anh Tám, anh Liền, công an khu vực còn kịp thấy
Ty Ty nhảy choi choi, cầm thanh sắt, đợi đám Bảy Ngựa sơ hở là quất sụm chân.
K ết thúc, cả hai phe bầm mặt, sưng chân, chảy máu, mỗi Ty Ty chẳng sao. Tất cả lại về đồn
công an. Bà Bốn Khoai, Chín Mập hay cớ sự tức tốc ra chợ, thấy gã bạn hàng đã dọn hàng khóa
lại, giao chìa khóa, nói vẻ khoái chí:
- Đã lắm bác Bốn. Nó "chơi" thằng Bảy Ngựa mấy cây sắt luôn. Đúng là gà mái thắng gà cồ.
Chín Mập xanh mặt, chở bà Bốn chạy lên đồn công an. Ty Ty đang viết biên bản, mặt tỉnh khô
nói:
- Ngoại chờ con chút, sắp xong rồi.
Nh ưng đến tám giờ tối, tất cả mới được ra về. Cái búa đưa trả cho bà Hai Quờn. Cách đồn
công an chỉ mười thước, Bảy Ngựa và đám đàn em ba đứa chỉ mắt Ty Ty nói:
- Con qu ỷ ù! Mi chờ đó, tao sẽ cho mi thành quỷ.
Ty Ty vênh mặt kiểu nghé không sợ cọp:
- Dám thì chơi, ta sợ chi mi, đồ Bảy... Ngựa.
Chín Mập kéo Ty Ty lên xe, chạy một mạch về nhà. Tâm Minh, Hồng Diệp ngồi chờ, thấy về, vội
hỏi. Con nhỏ nói:
- Chi mà s ợ. Một thằng du đãng côn đồ thôi.
Chín Mập kéo tai con nhỏ thật mạnh, nghiến răng:
- Hạng nớ để chính quyền, công an trị, mắc chi em? Em giỏi lắm răng? Rủi hắn lén đâm một dao
thì răng?
Ty Ty la oái, nhón chân theo tay Chín Mập, nhưng nó nín tịt, không dám cãi vì mặt Chín Mập
ngầu quá, thêm bà ngoại sụt sịt khóc bên nồi cơm.
- Răng... con... cả gan rứa? Thằng nớ đâm cha, giết chú, có chừa ai? Mình là con gái, con đứa... Ôi!
Con muốn chết bỏ ngoại hả Ty?
Mỗi Chín Mập biết Ty Ty sợ nhất nước mắt bà ngoại. Con nhỏ quì thụp, tự kéo tai mình bằng
hai tay bắt chéo, nói lia:
- Con thề với ngoại, từ nay không đánh lộn. Ngoại đừng khóc nữa.
- Thề cá trê chui ống rứa na, mà thề chi nữa chớ? Thằng Bảy Ngựa không tha cho con mô.
Th ấy ngoại cứ khóc, Ty Ty luýnh quýnh, quay sang Chín Mập:
- Ngoại đừng lo, anh Mập học võ siêu lắm, không để hắn trả thù con đâu. Chín Mập ngớ ra, Ty
Ty giật tay, Chín Mập nhăn nhó đành nói:
- Ngoại đừng lo. Có con đây.
Êm liền. Hễ Chín Mập mở lời là bà Bốn tin mười mươi, lạ rứa đó.
Nh ưng Mập ta chưa có cơ hội dũa cô "cún giang hồ" thì ngay đêm ấy, lại một sự cố nữa xảy
ra. Đầu tiên, nửa đêm, Ty Ty lén ra ngoài, với ba gã đệ tự ruột đang núp sau gốc vông đồng
ngay ngã tư. Cả bốn chia ba hướng, men theo các thùng hàng, bắt đầu thức canh. Sau hai lượt