Page 18 - Bong hoa ben hem vang
P. 18

- 267, 268. Chi rứa?
  - Cái chi 268?
  - Bông giấy rụng, 269. Mập nói đi, 270.

  - Tuần nữa anh đi rồi, Ty Ty làm ơn đàng hoàng nghe anh nói. Được không?
  - Đột nhiên Chín Mập gắt.
      Con bé tr ố mắt, nhỏm dậy:
  - Răng đó cộc rứa? Nói Ty Ty nghe mà.
      B ộ mặt Chín Mập chắc ngầu lắm, Ty Ty hơi ré, bèn tỏ ra chăm chú lắng nghe. Thật ra là
  chuyện thường ngày ở nhà, điều Chín Mập nói y khuôn bà ngoại nói mỗi chiều hai bà cháu
  thường về nấu cơm. Nào là "Lớn rồi phải họ ăn, học nói, họ gói họ mở". Nào là, phải con nhà,
  phải làm sao được "Gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn". Nào là " Cái nết đánh chết cái đẹp".
  Nào là "Mai sau làm cử nhân bác sĩ không thể đối xử với bao người kiểu ngoài chợ nhí nha nhí
  nhố" v.v...
  Chín Mập nói tới đâu, Ty Ty gục đầu đến đó, ngoan ngoãn đến mức Chín Mập ngạc nhiên. Trời
  ơi! Hôm nay nó trúng thuốc gì chăng?
  - Ty Ty! Hiểu anh nói gì không?
  - Dạ hiểu mà - Ty Ty tỉnh queo - Chuyện anh nói nãy giờ, giống y như bài kinh tụng của bà
  ngoại.

      Chín M ập thở ra, đứng lên:
  - Em không nghe thì thôi, mình về.
  Ty Ty háy một cái:

  - Ai nói Ty Ty không nghe. Nghe đến thuộc nhuyễn như cháo luôn à. Anh cứ yên tâm đi học, Ty
  Ty ở nhà sẽ yểu điệu thục nữ tới chảy nước luôn.
      Chín M ập lắc đầu. Trời ơi! Con gái con đứa, ăn với nói.
  Cả hai về nhà trời đã tối mịt. Mi, Nu đang ngồi ngóng ở cửa. Bà Bốn rầy:
  - Dữ không. Anh em bây đi đâu để hai đứa chờ?
  Ty Ty vô tư:

  - Mập chở con qua hóng mát Bạch Đằng, uống nước dừa, nói chuyện trên trời dưới đất.
      L ối nói lơ lửng của Ty Ty khiến Mi che miệng cười. Mỗi Nu lên ruột, lòng nghĩ, chuyện trên
  trời dưới đất sao không nói nhau nghe lại lên tuốt bờ sông hở trời?
      Nh ư mọi cuộc tiễn biệt, Mi đèo Ty Ty trên chiếc chaly, Nu đi chiếc cúp đèn vuông 82 tà tà
  bên Chín Mập. Đích thân bà Hai Gấm tức là bà Hai Cầu Tự chở "cục cưng" dòng họ trên chiếc
  Dream II ra ga. Đằng sau là tám bà chị với một lô cháu trai gái, lớn nhỏ, khóc cười náo nhiệt.
      Nu d ịu dàng nói với Chín Mập:
  - Anh Thiên vô tới, nhớ viết thư về kẻo bác Hai trông nghe.
  - Chắc anh gọi điện, nhà mới lắp điện thoại.
  - Nhà em sắp lắp, có số, Nu bảo anh.

      Bà Hai nghe Nu nói chuy ện, bụng thương. Ba đứa, nhỏ này đẹp nhất, lại đi đứng chỉnh tề, ăn
  nói khôn ngoan, đúng là con nhà giáo, không như con Ty Ty. Cha trời! Hồi bà bằng tuổi nó, cha
  thằng Thiên tỏ rẻ rồi, còn nó cứ tồng ngồn quần đùn áo ba lỗ trèo cây, đánh lộn ngoài chợ, về
  nhà quậy đám con nít hàng xóm. Nào bắn bi, đán tán, nào ui mọi, cướp cờ... Biết sao được, nòi
  không đức hạnh mà.
      Mi theo l ịnh Ty Ty lạng xe qua Chín Mập, con bé ngòn nghèn:
  - Mập ơi! Còn sớm, ăn mì Quảng không?
      - Thôi. - Chín M ập liếc nháy Ty Ty, cậu chàng biết mẹ ghét ai gọi mình là Mập. Thật ra, Thiên
  hết mập từ hồi học võ, giờ cao lớn, bảnh trai, thêm lông to phun phún hai bên mép, trông ngon
  mắt lắm.
      Cô nh ỏ tỉnh bơ:
  - Gì mà thôi? - Ty Ty đãi.
  - Đợi tết anh về ăn bù.
   13   14   15   16   17   18   19   20   21   22   23