Page 20 - Bong hoa ben hem vang
P. 20
- Mi không nói mô. Có lẽ mẹ Mi thành kiến thôi. Nghe nói hồi nớ nhà Nu mắng nhà Mi là tư sản.
Ty Ty tr ề môi::
- Xưa như trái đất còn kể. Nói đi.
- Mẹ Mi nói, Hồng Diệp khôn... ư... ranh, vị kỷ.
- Cha mẹ ơi! Mô đến rứa, Ty Ty nghĩ, bé Nu là mẫu phụ nữa thời đại thôi. Đồng ý chứ?
Cô bé c ười khì, gãi gãi đầu khi Tâm Minh gật đầu:
- Tóm lại, gay rồi.
- Gay chi, Ty Ty?
Nốc một hơi cạnh sạch ly nước dừa, Ty Ty than thở:
- Anh Mập bắt Ty hứa phải nề nếp con nhà. Hỡi ơi! Nghĩ tới nghĩ lui, chắc không được rồi.
- Có chi không được? - Mi nhoẻn cười - Chỉ cần Ty Ty đừng quậy, đừng chọc hàng xóm "mó
mấy" là được rồi.
- Rứa buồn chết.
- Gắng lên, Ty Ty. Bớt hơn thua ngoài chợ, cố gắng học, bỏ ngoài tai chuyện bực mình là ổn.
Ty Ty nhìn Mi chòng ch ọc:
- Ai móc miệng mi hôm qua hà?
- Không. Là mẹ Mi nói.
- Nói chi?
- Nói Ty Ty tốt, chỉ tại người đời thành kiến biến Ty Ty thành loại ba gai.
Ty Ty trố mắt. Cha mẹ ơi! Madame Nga suốt ngày nhìn vàng 24K nói toàn "chỉ, cây" răng rành
tâm lý dữ?
Dù sao Ty Ty nghe xúc động nao nao. Bỏ. Bỏ hết. Không được nghĩ tới.
- Uống lẹ, về Mi.
- Về chi sớm?
- Về chạy mánh, kiếm tiền nộp trường. Đầu năm tốn dữ à nghe. Mi buồn xịu. Trời ơi! Lời anh
thiên dạy nó như nước đổ lá môn thôi
CHƯƠNG 5
Ty Ty ngẩn tò te nhìn mình qua tấm gương ở chiếc tủ mới mua hôm tuần rồi.
Nh ờ ơn trời, lẫn tấm lòng các chư vị chức sắc, lẫn khu vực chợ đâm hông Tăng Bạt Hổ, căn
nhà bà Bốn Khoai che... tường xây, lợp ngó, gác lững hẳn hòi, có tủ bàn mới, thêm cái tivi JVC
chễm chệ. Ty Ty có xe đạp mới, thêm hai "bộ cánh" dài tha thướt, ẻo lả dễ sợ.
Chừ đứng trước gương, Ty Ty thấy mình đến phát lạ ra. Ôi! Bà ngoại ơi! Lượt thượt thức ni, làm
sao quậy nổi.
- Ty Ty ơi! Đi kẻo trễ.
Giọng Hồng Diệp ngọt trong êm dịu, khiến Ty Ty bừng tỉnh. Cô nhỏ chụp nhanh chiếc cặp, dắt
xe ra ngõ. Diệp nhìn nhỏ, che miệng cười khúc khích.
- C ười chi? - - Ty Ty xụ mặt.
Hồng Diệp lắc đầu:
- Đừng quạu mà. Ty Ty chừ xinh lắm. Đến cuối năm tóc dài, ra dáng thiếu nữ rồi.
À! Thì ra cười mái tóc cụt lởm chởm của Ty Ty. Cô nhỏ lúng túng kéo vạt áo để lên yên xe. Diệp
chìa chiếc cặp nơ màu hồng phấn xinh xắn.
- Tặng Ty Ty. Bạn kẹp lên rồi đi.
Ty Ty vùng vằng nhưng rồi cũng để Minh kẹp giùm. Giờ trông nhỏ diệu dàng hơn.
Cả ba đạp xe đến trường khi trời chiếu từng tia nắng lấp lánh buổi ban mai. Hồng Diệp ra thông
báo:
- Nh ỏ Hồng xóm Chuối học lớp mình.
- Răng Nu biết? - - Mi thất thanh.
- Mi sợ chi? - - Ty Ty gắt.
Mi làm thinh. Đúng là cô nhỏ sợ Hồng đến chết khiếp từ thuở thơ ấu tới giờ. Hồng vừa to