Page 16 - Bong hoa ben hem vang
P. 16

- Đậu rồi. Bác Hai mừng quá khóc. Tám bà chị với lố cháu về chật nhà.
      Ty Ty l ẩm bẩm:
  - Cha ơi! Đi chợ ba ngày cho đám tàu há họng nớ đủ nghèo.
      Tâm Minh che mi ệng cười, cô bé ra dáng con gái rồi, Hồng Diệp cũng vậy, mỗi Ty Ty nam
  nữ bất phân, ra chợ trời Tăng Bạt Hổ, chuyên một loại quần short bành lơ lửng.

      - Đi, Ty Ty.
  - Đi mô?
  Bà Bốn rầy cháu:
  - Đi mừng thằng Chín chớ đi mô. Để đây cho ngoại. Dù gì anh em mười mấy năm trời, nó không
  dạy bây, bây học được như chừ na.
  Mặt Ty Ty sưng lên:
  - Ai biểu, hôm con vô Phan Châu Trinh, Mập nói con có mà chó táp nhằm ruồi.
  - Nó chọc con thôi. Ngoại thấy nó mừng quá xá. Đi đi con.

      Ty Ty v ới Tâm Minh về nhà. Tâm Minh tóc che rũ lưng ra dáng thanh mảnh dịu dàng. Ty Ty
  cao hơn bạn cái đầu, bự con, lều khều. Quần "chú thòng" quá gối, tay thọc túi kênh kênh. Đôi
  bạn khác nhau trời vực. Dọc chiều dài con chợ đám "đâm hông", Ty Ty chuyện trò nhí nhố với
  đám dân cư của chợ kiểu tưng tửng chết cười.
  - Ty Ty! Mi đậu vô Phan Châu Trinh hả - Anh chàng Thạnh sứt bán bi hỏi - Có quay cóp chi
  không mà đậu ngon lành rứa?
  - Có. Tui hỏi ông thầy coi thì, bì gánh cái xế ống mòn chưa, tui biếu ổng cặp mới hiệu Japan
  đàng hoàng, rứa là ngon lành tơi tới - Con nhỏ ba hoa vô tội vạ. Chị Hoa phụ tùng honda, ong
  óng:
  - Ty Ty ơi! Lão Nhậm ống đồng đòi bóp mũi mi, lão nói mối của lão, mi đớp hết.
  - Đúng oan Thị Kính. Thấy em con nít, lão được ăn được nói. Chị yên tâm, chiều em tới "thăm"
  lão.
  Đi mấy bước, Kim đinh rỉ với trọng lượng 38 kg cân cá áo quần, một vợ, hai con, thêm bồ nhí
  như đỉa hút máu, chọc Ty Ty khi tay cho vào bụng gãi sồn sột.
  - Ty Ty! Khi mô hết bận cái quần nớ, để chú Kim đấu giá cho viện bảo tàng nghe.
  - Đói cho sạch rách cho thơm, quần tui để chú đấu giá mua được, tui nhảy xuống sông Hàn mò
  tôm sướng hơn.
  - Là răng? - Kim đinh rỉ trố mắt.
  - Quần tui nửa ống mà thơm, quần chú nguyên ống mà thúi, hai tháng chưa giặt, một năm chưa
  tắm, sợ quần tui về với chú tủi thân.

      Tâm Minh len lén nhìn b ạn, mặt Ty Ty tỉnh khô, cười toe khi Kim đinh rỉ đỏ mặt. Cả chợ
  cười theo râm ran. Con nhỏ ngộ thiệt, răng hắn biết lão Kim ở dơ nhất nước?

      Đ i tới ngã tư Tăng Bạt Hổ và Đoàn Thị Điểm. Tâm Minh nói:
  - Qua rủ Hồng Điệp đi luôn hỉ.
  Ty Ty huơ tay:

  - Khỏi. Cô Bích không ưa dân chợ trời như tao. Mi đi, tao qua anh Mập trước.
      Ty Ty ch ưa tới cửa nhà Chín Mập, thấy Mập lù lù phóng cúp ra.
  - Đi với anh.
  - Đi mô?
  - Đi trốn. Anh hết chịu nổi.
  Ty Ty tưng tửng:

      - Ở nhà bà Bốn Khoai có nồi chè đậu đỏ, có mấy em học trò chờ tạ ơn... thầy.
  Mặt Chín Mập la như khỉ ăn ớt:

      - Anh mu ốn hóng gió.
  Ty Ty gạ gẫm:
  - Với điều kiện, Ty Ty làm tài xế.

  Chín Mập hơi ớn bởi con nhỏ khoái cảm giác mạnh, từng một lần làm Chín Mập teo tim.
   11   12   13   14   15   16   17   18   19   20   21