Page 56 - 30 NAM GIAO DUC LAO CAI
P. 56
TÊÅP SAN GIAÁO DUÅC LAÂO CAI

- A lo… như bị mũ dao đâm vào ngực. Em đau đớn, niềm
hi vọng cuối cùng biến mất. Tuyệt vọng, buồn tủi
Đầu dây bên kia trả lời: Gúng ngồi bên bờ suối lạnh lẽo khóc gọi bố mẹ
và hai anh. Một vòng tay ấm áp ôm chọn bờ vai
- Cô chào con. Gúng. Gúng giật mình quay người lại. Mẹ Thùy ở
phía sau, Gúng nghẹn ngào:
Tuy mới gặp một lần nhưng nghe giọng Gúng
nhận ra đó là cô Thùy, em reo lên: - Cô ơi! Con… con không còn người thân nào
nữa.
- A… cô Thùy!
Mẹ Thùy ôm Gúng vào lòng cổ họng ứ nghẹn:
Đầu giây bên kia giọng xúc động, nghẹn ngào hỏi:
- Con đừng buồn. Mẹ sẽ là mẹ của con.
- Con ở trường đã quen chưa? Dạo này con
học thế nào?... Hai mẹ con ngồi bên nhau cùng hướng mắt về
dãy núi phía xa nơi có mây và núi đang ấp ủ. Chợt
Hai mẹ con chuyện trò vui vẻ. Từ hôm đó, mẹ nhớ ra điều gì đó Gúng thắc mắc:
Thùy thường xuyên gọi điện động viên Gúng học
tập. Buổi học nào được thầy nhận xét bài làm tốt - Con đã nhận được quà của mẹ. Sao hôm
em lại gọi khoe cô Thùy. Cô Thùy rất vui, tình cảm nay mẹ lại...
của hai mẹ con ngày càng thân thiết.
Mẹ Thùy bảo, mẹ đi trao quà tết cho các bạn
Sắp tết các bạn được bố mẹ đưa đi chợ mua học sinh tiện đường ghé qua thăm Gúng. Cả Gúng
quần áo mới. Em cũng muốn có quần áo đẹp đi cũng có quà. Gúng ôm mẹ, mọi ưu tư phiền muộn
chơi tết như các bạn nhưng em nghĩ với hoàn biến mất. Gúng hứa với mẹ Thùy phải cố sống
cảnh của mình được như bây giờ là tốt lắm rồi. thật tốt để không phụ công mẹ, để sau này thay
Gúng đang gấp quần áo cho vào ba lô về tết thì đổi cuộc đời mình.
thầy giáo mang một cái bọc màu đen đến bảo đây
là quà của Gúng. Gúng sung sướng cầm gói quà Sau tết trở về trường, Gúng chú tâm vào học.
lên định bóc ra nhưng ngập ngừng hỏi thầy: Em tự tìm cách giải bài tập khó, tự nghiên cứu bài
học chưa bao giờ em bị thầy cô nhắc nhở về việc
- Ai gửi cho em đấy thầy ? học tập cũng như các hoạt động khác ở trường.
Em hướng dẫn bạn học chậm cách bài nhớ lâu,
Thầy giáo cười: tìm cách giải nhanh cùng các bạn đưa phong trào
của lớp lên đứng đầu toàn trường. Cuối năm, em
- Em cứ bóc gói quà ra xem bên trong có gì? vinh dự bước lên thảm đỏ nhận Giấy khen học
sinh xuất sắc toàn diện và nhiều giấy khen khác.
Gúng ngạc nhiên hết lần này đến lần khác. Đó Từ phía cổng trường mẹ Thùy bất ngờ xuất hiện
là bộ quần áo siêu nhân em thích, đôi giày thể thao trên tay ôm bó hoa tươi thắm tiến về phía sân
in hình quả bóng, chiếc mũ len xinh xắn và nhiều khấu, Gúng xúc động chạy tới ôm cổ mẹ Thùy. Mẹ
đồ dùng khác. Em reo lên: Thùy trao bó hoa vào tay Gúng:

- Đẹp quá thầy ơi! - Chúc mừng con. Chúc con đạt thành tích
xuất sắc.
Thầy giáo bảo đây là quà tết mẹ Thùy gửi cho
Gúng. Gúng vui mừng ướm thử bộ quần áo và Gúng ôm cổ mẹ Thùy khóc nấc không nói
nhờ thầy gọi điện gặp mẹ Thùy. Gúng khoe áo mới thành lời. Mẹ Thùy xoa đầu Gúng khen:
và cảm ơn mẹ Thùy rối rít. Mẹ Thùy khen:
- Con là một trong những đứa con làm mẹ tự
- Gúng lớn quá! Da dáng học sinh lớp 3 rồi đó. hào nhất. Mẹ vui quá.
Con về tết phải chăm chỉ ôn bài và ngoan nghe lời
các cô, các bác nhé! Gúng nín khóc cảm ơn mẹ Thùy. Nhờ có mẹ
mà Gúng có động lực cố gắng vươn lên trong học
Nghe lời mẹ Thùy về tết Gúng vẫn chăm chỉ tập. Em quay sang nở nụ cười tươi nhận lời chúc
học bài và làm việc nhà. Người trong bản bảo mừng của các thầy cô, bạn bè. Niềm vui Mẹ Thùy
thằng bé mồ côi đi học một thời gian về đã khác nhận lại nụ cười hạnh phúc, rạng rỡ trên khuôn
trước, nó không những học giỏi còn chăm làm mặt ngây thơ.
chẳng như đám trẻ ở đây chỉ mải chơi.
N.H
Một hôm, bác hàng xóm người đi làm cùng
anh cả tới nhà nói với Gúng anh ấy bị bệnh nặng
đã qua đời ở bên Trung Quốc. Một lần nữa, Gúng

56 Kyã niïmå 30 taiá lêpå tónh Laoâ Cai - Chaoâ mûnâ g ngayâ Nhaâ giaoá Viïtå Nam 20/11
   51   52   53   54   55   56   57   58   59   60   61