Page 51 - Người bình thường tử tế
P. 51
mẹ chúng đành dứt ruột từ bỏ khi vừa lọt lòng. Đó
có thể là túi sữa, cái bánh, cái kẹo dành cho lũ trẻ
khiếm thị ở trung tâm Nhật Hồng mà lần nào đến
thăm, anh cũng len lén ra phía sau lau nước mắt.
Vậy nên, có điều kiện là anh ghé qua. Không chỉ
mang quà, anh còn dành thời gian chăm sóc, chơi
đùa với tụi nhỏ, truyền hơi ấm cho chúng.
Mỗi lần ai đó hỏi anh động lực nào tiếp cho anh
sức mạnh giúp hết người này đến người kia, kể cả
ở thời điểm lòng anh đang rối việc nhà, anh Hòa nói
như thể đó là phước báu đời mình: “Mình may mắn
lắm mới có cơ hội gặp và giúp những hoàn cảnh
khó khăn. Anh luôn biết ơn ông Trời đã cho mình
sức khỏe và nghị lực. Anh tin là khi nhận được sự
quan tâm của người xung quanh, những mảnh đời
đó sẽ có thêm chút niềm vui, để thấy cần được yêu
thương mà sống tiếp. Mỗi lần làm được việc gì đó
có ý nghĩa, anh càng thấy yêu quý cuộc sống này
hơn”.
Chủ nhật nào không ghé thăm bọn trẻ, anh Hòa
khuyến khích nhân viên đến chùa làm công quả,
dọn dẹp phụ các thầy. Có lần, một nhân viên của
anh than trời nắng nóng mà phải làm nhiều việc vất
vả, anh liền nhắc: “Làm gì cũng vậy, quan trọng
nhất là ở cái tâm của mình. Đã xác định tham gia
- 51 -