Page 436 - Tiếng Việt Tuyệt Vời
P. 436
Tiếng Việt Tuyệt-Vời Đỗ Quang-Vinh
Kết-luận
Việt-thi hay Việt-văn chỉ là những diện của một điểm chung
là văn-học, văn-hoá làm nên văn-minh. Khi nói Việt-văn là
đã tự nói lên vẻ đẹp của ngữ Việt rồi, vì văn là những nét
vằn thể-hiện nên vẻ đẹp.
Cái gì làm nên vẻ đẹp độc-đáo tuyệt-vời? Không hẳn
chỉ là cấu-trúc và nhạc-tính của ngữ Việt mà còn là
cái hồn nước trong ngữ Việt thể-hiện qua Việt-Triết
âm dương, ấy là đạo sống Thái-Hoà của tổ-tiên, là
nhân-sinh-quan và vũ-trụ-quan của giống nòi, cho phép
nhận rõ chân-dung con người là hội-tụ giao-thoa của Trời
Đất, là tinh-thần dân-tộc, là ý-chí bất-khuất, độc-lập, tự-chủ,
là lập-trường không nghiêng ngả, là tương-thân kết-đoàn, là
thuận thiên-lý, trọng nhân-luân, là tình yêu hài-hoà, hài-hoà
với thiên-nhiên với Trời Đất, với tha-nhân, nói chung ấy là
tinh-thần nhân-bản của trăm con trăm trứng cùng
sinh ra trong một bọc Mẹ, là phân tán nhị nguyên
nhưng hoà-đồng nhất thể như huyền-thoại Rồng Tiên
đã viết lên trang đầu của Việt-sử làm thành hiến-
chương cho con cháu Hùng-Vương lập quốc và hưng
quốc.
Vâng, hồn nước quả tiềm-tàng trong văn-hóa Rồng Tiên,
bàng-bạc trong ngôn-ngữ Mẹ Việt. Lại biết rằng ngôn-ngữ có
thể làm bại-hoại tư-tưởng và ngược lại, nhất là đối với thứ
ngôn-ngữ vô cùng phong-phú súc-tích như tiếng Việt, bởi
thế một khi tập-quán xấu đã bén rễ, thì đây là một báo động
cho các nhà làm văn-hoá, cho tất cả những ai còn tha-thiết
tới tiền-đồ văn-học Việt-Nam.
435