Page 713 - Trinh bay Dia chi Quang Yen (Ver-2020 online)
P. 713
Phaàn V: Vaên hoùa - Xaõ hoäi 713
Nói xong, bốn vị thần linh biến mất. Trời còn mờ sương, Hưng Đạo Đại vương chợt tỉnh.
Ngài nhớ như in hình dáng và lời nói của cả bốn vị. Ngài ra sân, vái tạ trời đất và thần
linh âm thầm giúp đuổi quân Nguyên - Mông, rồi mới vào trướng nằm nghỉ một chút.
Sáng sớm hôm sau, Hưng Đạo Đại vương nhận được tin báo từ quân lính ở bến Bàn Cờ:
“Có bốn lực điền với bốn lá thuyền đang đợi ngài để rước ngài vào thăm ốc đảo đượng
đất Cu Linh - Cây Giêng”. Quả đúng như thần báo mộng đêm trước, Hưng Đạo Đại
vương cùng ba người tùy tướng ung dung vào trong vùng ốc đảo, bố trí điểm phát hỏa ở
Cu Linh - Cây Giêng, điểm phát hỏa này rất ứng nghiệm với điểm phát hỏa ở phía ngạn
gần miếu Vua Bà. Để tưởng nhớ công lao, sau khi thắng trận, Hưng Đạo Đại vương lệnh
cho đoàn thuyền về đỗ tại bến Bàn Cờ và Đá Bạc, sai sửa lễ vật tế tạ. Trước ba quân,
ngài làm lễ khấn rằng: “Nhờ Tứ vị Đại vương: Cao Sơn Quý Minh, Nam Hải tôn thần,
Phi Bồng tướng quân, Bạch Thạch tướng quân âm phù giúp đỡ, lại cho người trong dân
thôn giúp thuyền chở vào tận nơi hiểm yếu để thực hiện kế sách. Nay Hưng Đạo tôi xin
tỏ lòng biết ơn bằng hai chữ Điền Công - Đền Công”.
Truyền thuyết về Phạm Nhan: Phạm Nhan còn có tên là Bá Linh, sinh ở Đông
Triều, cha người phương Bắc, mẹ người phương Nam. Cha chết sớm, lại được mẹ cưng
chiều nên Phạm Nhan hư đốn, đánh chửi cả mẹ, mẹ con từ nhau. Phạm Nhan biết tiếng
Hoa nên tìm đường quay về phương Bắc, sung vào quân người Nguyên để tiến thân
và học được phép thuật tàng hình. Quân Nguyên - Mông tiến đánh nước ta, lấy Phạm
Nhan dẫn đường và phiên dịch. Trận chiến thất bại, thuyền của quân Nguyên bị đắm
trong trận địa cọc Bạch Đằng, Phạm Nhan vọt lên bờ bị quân Trần chém đầu nhưng
chém đầu này lại mọc đầu khác. Chém mãi không chết, quân Trần phải khấn vong hồn
mẹ hắn, vạch tội vừa bất trung vừa bất hiếu của hắn và xin âm phép vào lưỡi kiếm để
trị tội. Biết chết, Phạm Nhan xin được một bữa rượu thịt no say. Quân sĩ tâu lên Hưng
Đạo Đại vương, ngài phán rằng: “Thằng giặc này chỉ đáng ăn máu mủ thiên hạ!”. Đầu
hắn quẳng lên rừng lập tức biến thành con vắt, thân hắn vứt xuống nước lập tức biến
thành con đỉa. Ngoài việc biến thành vắt và đỉa hút máu người, Phạm Nhan còn rất
thính mùi máu. Chỗ chém chết hắn sau có miếu thờ nhưng đàn bà sợ hắn quấy phá vẫn
thường đi đường vòng sau miếu .
(1)
Truyền thuyết về các ngư dân đảo Hoàng Tân: Bằng sự mưu trí, tinh thần dũng
cảm và lòng yêu quê hương, cụ Nguyễn Bá Vui - ngư dân Hoàng Lỗ (xã Hoàng Tân) đã
dùng cây cọc đăng đánh chết tên cướp biển hung ác, thường xuyên uy hiếp và cướp bóc
dân chài. Từ đó, cụ được nhà vua sắc phong, ghi nhận công lao diệt cướp biển.
Những giai thoại lưu truyền trong dân gian trên đảo Hoàng Tân còn kể lại rằng, vào
thế kỷ XIII, Triều Trần có một vị tướng vô danh chỉ huy quân và dân vùng Đông Bắc
nước Đại Việt, trấn ải tại nơi đây. Sau một trận chiến ác liệt chống quân Nguyên - Mông
đến xâm phạm bờ cõi nước ta, khi thắng trận vị tướng Triều Trần đã đánh hồi chuông
thu quân. “Mả chuông Hoàng Lỗ” nay đã trở thành chứng tích lịch sử sinh động phản
ánh cuộc chiến đấu vô cùng anh dũng của nhân dân xã Hoàng Tân trong công cuộc
chống giặc ngoại xâm bảo vệ quê hương, đất nước.
(1) Tỉnh ủy, Ủy ban nhân dân tỉnh Quảng Ninh: Địa chí Quảng Ninh, tập 3, sđd, tr.154.