Page 447 - cea5e377cf074960b98d88a2154294d3_1_tmp
P. 447
Lê Đình Cai * CHIẾN TRANH QUỐC CỘNG TẠI VIỆT NAM 1954-1975
Martin vừa nhận được bản mật điện của Kissinger cho phép vào
khuyên ông Thiệu từ chức thì được báo tin tướng Kỳ đang âm
mưu đảo chánh Thiệu. Ông bèn cùng với tướng Timmes đến tận
nhà Kỳ ở trong phi trường Tân Sơn Nhất và trong một cuộc đàm
đạo lâu hai tiếng đồng hồ, hai người cố khuyên Kỳ nên nhẫn nại,
bởi vì "Kỳ và nhóm của ông chắc sẽ đóng một vai trò quan trọng
trong chính phủ tương lai". Sự thực nếu Kỳ có chân trong một
chính phủ mới, thương thuyết sẽ thất bại. Nhưng Kỳ bùi tai nghe
theo, bằng lòng để Thiệu ở lại nhưng thực quyền sẽ nằm trong
tay một người khác, như Kỳ chẳng hạn. (128)
Tại trại Davis vào sáng thứ Bẩy ngày 19-04, đại diện chính
phủ CMLT, Võ Đông Giang tuyên bố đòi đại sứ Mỹ và các cố
vấn quân sự khoác áo dân sự phải ra đi nhưng lại đồng ý độ 1000
dân sự Mỹ có thể ở lại. Tiếp đó đại sứ Hung Gia lợi Toth báo
cho Polgar hay rằng chính phủ CMLT đòi ba điều kiện: Thiệu
phải từ chức ngay, Mỹ không được can thiệp bằng quân sự,
thành lập một chính phủ hòa bình, độc lập và trung lập. Toth cho
biết thêm, Dương Văn Minh thay Thiệu là được và Mỹ có thể
duy trì một sứ quán tại Sài Gòn. Polgar liền báo tin ngay cho đại
sứ Martin rồi trở về sai Frank Snepp làm một bản phúc trình thật
đen tối về tình hình chiến sự để ông đại sứ có thể dùng mọi
cách thuyết phục Thiệu ra đi càng sớm càng tốt. (129)
Ngày chủ nhật 20-4 lúc 10 giờ sáng, Martin đến gặp Thiệu
với tư cách một người bạn để khuyên Thiệu nên từ chức. Cũng
vào khoảng buổi trưa cùng ngày, đại sứ Pháp Mérillon đã vào
dinh Độc lập gặp Thiệu cũng với mục đích thuyết phục Thiệu
nên trao quyền lại cho người có thể thương thuyết với cộng sản.
Xin nhắc lại ngày này 20-04, mặt trận Xuân lộc thất thủ. Sư đoàn
18 được lệnh rút lui bằng trực thăng. Có 600 người dưới quyền
đại tá Lê Xuân Hiền tình nguyện ở lại để che chở cuộc triệt thoái
và họ đã bị tràn ngập bởi 40.000 quân Bắc Việt. Đại tá Hiền và
hầu hết các binh sĩ ở lại đều tử trận sau khi đã anh dũng chiến
đấu đến viên đạn cuối cùng. (130). (Lê Xuân Hiền và các chiến
sĩ vô danh này xứng đáng được tuyên xưng là những chiến sĩ Vị
Quốc Vong Thân. Cùng với một số tướng lãnh đã tuẫn tiết như
Nguyễn Khoa Nam, Lê Văn Hưng, Phạm Văn Phú, Lê Nguyên
446