Page 119 - No Em Mot Doi
P. 119
- Xin lỗi
.
Dường như tôi là kẻ đi đâu cũng không được may nắm,
nên đôi khi đã nhìn thấy những cảnh đau lòng dâu bể trong
cuộc sống.
9/11 tôi vừa đặt chân lên đất Thụy Sĩ hiền hoà đã giật
mình nghe tin hai toà cao ốc ở New York bị khủng bố tự sát
đánh sập bằng hai chiếc boeng chở đầy khách đâm thẳng
vào.
Năm 2005, tôi làm một cuộc viễn du xa bằng xe trên đất
Mỹ trên sa lộ I-10 để vào Lousiana nhưng tôi đã phải đổi
chiều lên sa lộ I-20 để trách bão Katrina, thế mà vẫn không
trách khỏi cái khủng khiếp của những cây cổ thụ đổ ngả
giữa đuờng trên sa lộ khi xe đang chạy tới trong đêm mưa
bão, và tôi đã phải trốn vào giữa hai chiếc xe chở hàng lớn
để trách bão qua đêm trên sa lộ không đèn để nghe gió hú
như quỉ dữ quật vào xe. Bây giờ Sept. 20, 2006, sau một
đêm trên tầng 11 của khách sạn Emerald, trong khi ăn sáng
trên lầu 14 để sửa soạn đi Pattaya, tôi đã đọc được tin đảo
chánh thủ tướng Thái Thaksin Shinawatra trên tờ báo
Bangkok Post do nhóm tướng tá và Sonthi Boonyaratkalin
cầm đầu. Trong khi ngồi trên xe trực chỉ Pattaya tôi đã nhìn
thấy xe tăng và lính hành quân trên đường phố và nhưng nụ
cười hoặc sóng mắt dửng dưng của dân BangKok.
Tôi sực nhớ tới 1963 Sài Gòn đổi chủ do ông tướng
Dương Văn Minh cầm đầu, và Mỹ manh tâm hổ trợ phía sau
đã đưa tới cái chết bức tử của anh em Tổng Thống Ngô
Đình Diệm, xác vất vào lòng xe thiết giáp, và từ đó Miền
Nam Việt Nam dần đi vào ngõ bí đã dàn dựng bởi ngoại
bang, sau hết là miền Nam bị cưỡng chiếm ngày 30 tháng 04
năm 1975. Người dâng miền Nam cho Cộng Sản Miền Bắc
118