Page 79 - No Em Mot Doi
P. 79

Những năm trên bến lạ mang nặng ưu tư khắc khoải nhớ
           quê và  gia đình bên kia đại đương, nhưng không biết sao
           lòng  tôi  lại  thoáng  một  hy  vọng  sẽ  gặp  Diễm  Diễm  trên
           mảnh đất lạ xa xăm cội nguồn ngàn dặm.

               Một  hôm,  tôi  nhận  phone  reo  giữa  đêm  trong  khi  tôi
           đang ngủ gà ngủ gật trên ghế salon và đầu giây bên kia gọi
           qua từ San Jose.

               -  Hello, anh Nguyên phải không?
               -  Phải.  Tôi ngạc nhiên trả lời.

               Giọng nói đàn bà trẻ reo vui bên kia đầu giây.

               -  Gặp  anh  rồi....  Em  là  Kim  đây.  Anh  ở  Tucson,
           Arizona phải không?

               Tôi chau mày suy nghĩ trong khi miệng buột câu hỏi.
               -  Phải, tôi ở Tucson. Kim nào vậy nà?

               Có giọng cười lớn trong ống nghe kèm theo tiếng giải
           thích của người đàn bà trẻ.

               -  Kim con ông Toàn đó. Ở gần nhà thầy mẹ anh trên
           Ban Mê Thuột.  Anh quên mất bé Kim rồi sao?

               Tôi chợt mừng, hỏi lại.
               -  Có phải cô là bé Kim làm cho DAO ở Ban Mê Thuột
           phải không?

               -  Phải. Phải. Anh nhớ rồi đấy. Anh sang năm nào vậy?
               -  75. Ai cho em biết số phone của anh?

               -  Thày anh trên Ban Mê Thuột chứ ai. Thày anh qua
           nhà thày mẹ của em chơi, sau đó thày anh nghe được em ở

                                             78
   74   75   76   77   78   79   80   81   82   83   84