Page 297 - Ca Dao Thoi Cong San quyen 3
P. 297
Vũ Ngọc Đĩnh-Chinh Nguyên
rộng mãi ra, bao trùm mọi việc mọi người trở thành
mặt bằng mới để đặt ra các tiêu chuẩn sống cho một
thời. Cái tiêu chuẩn mới có tên gọi là “mặc kệ nó”. Nó
là người khác, là nhà nước, là bất cứ ai, bất cứ việc
gì không có quan hệ trực tiếp tới các lợi ích cá nhân
mình. Cái cá thể sau một thời gian dài nhập vào cái
tập thể đã tự tách ra khỏi nó để tìm lại mình. Nhưng
cách tìm lại ấy thường thuộc về phía tiêu cực của con
người, lấy lợi ích bản thân làm mục tiêu nên không
tạo ra được sự thăng hoa, sự tự do chân chính, là
môi trường cho mọi sáng tạo độc đáo, vừa thấm đẫm
tính cá nhân vừa thấm đẫm tính thời đại ở yếu tố tiền
phong của nó. Ở đây tôi muốn nói thêm, tự do được
nuôi dưỡng tự nhiên trong môi trường dân chủ là tự
do của cống hiến, còn tự do vừa thoát ách chuyên
chế thường có tính phá hoại, trả thù, để bù lại những
năm tháng bị tước đoạt. Cứ so sánh về tự do của một
xã hội dân chủ nhiều trăm năm như Hoa Kỳ và tự do
vừa giành được của nước Nga Xô Viết là đủ rõ. Vì nó
không được chuẩn bị, không được giáo dục, mọi bản
năng của con người được xổng ra nhất loạt sẽ gây
hỗn loạn cho cộng đồng, nhiều hơn là xây dựng. Dân
chủ và tự do phải có thời gian để làm quen, để học
cách sử dụng và bảo vệ, phân được ranh giới giữa cá
nhân và cộng đồng. thành pháp luật, thành tập quán
mới có thể đơm hoa kết trái được.
5.
Một đất nước bị xâm lược, rồi bị nô dịch, dân
chúng thành nô lệ không được pháp luật che chở,
làm người cũng khó nói gì tới ý thức cá nhân trong
mỗi con người. Ý thức cá nhân là ý thức về cái riêng
biệt của mình, về cái có thể cống hiến của mình cho
cộng đồng không giống với một ai do có một cách
cảm nhận riêng, một cách suy nghĩ riêng, từ đó…
296