Page 13 - Kinh vua cua Dinh_Trial book
P. 13
“những giáo lý Tâm”, tiếng Tây Tạng là semtri, tức là chỉ ra
bản tánh của tâm.
Giáo huấn chỉ thẳng thì khác hệ thống Kinh tổng quát, nơi
sự diễn dịch được dùng như con đường. Những giáo lý của
Kinh dùng lý tính trí năng để đến sự xác quyết về sự thật. Giáo
huấn chỉ thẳng đưa bản tánh của tâm, bản tánh của những sự
vật vào tri giác trực tiếp của chúng ta. Tương ứng với điều đó,
chúng ta tìm thấy ở đây câu sem ngepar tokpa, “chứng ngộ
tâm một cách dứt khoát”. Xin hãy hiểu rằng cái được diễn tả
trong Kinh này, cũng như trong Đại Ấn và Đại Toàn Thiện, là
sự chứng ngộ dứt khoát trạng thái của tâm.
Theo hệ thống tổng quát của những giáo lý, chúng ta có
thể diễn tả cái gọi là “tâm” hay “biết” có sáu phương diện
thường được ám chỉ là “sáu thức”. Trong ngữ cảnh khác, nó
được gọi là “tám thức”. Sáu hay tám phương diện này của sự
biết được định nghĩa bởi những chức năng khác nhau hoạt
động khi chú ý hướng ra ngoài. Nhưng trong thực hành định,
chúng ta hướng chú ý vào trong, đến bản sắc của chính tâm.
Chúng ta có thể khám phá rằng bản sắc của tâm là không tồn
tại. Sự không tồn tại tự nhiên của cái được gọi là tâm này có
nghĩa là khi khảo sát kỹ lưỡng trong và ngoài thân, cũng như
nơi bầu trời trống không, chúng ta tự hỏi “Cái gì là “tâm” này,
cái gì là “thức” này? Nó ở đâu? Nó có hiện hữu ở đây hay ở
kia? Nó có hình dạng hay màu sắc gì? Nó có thể được định
nghĩa như một vật cụ thể?” Bằng cách khảo sát theo cách này,
chúng ta đạt đến cái hiểu rằng tâm không thể được tìm thấy
qua một thực thể nào, với hình dạng hay sắc tướng mà có thể
tri giác được.
Trong hệ thống chung của những giáo lý, tâm được diễn tả
là có hiện hữu chất thể theo nghĩa có ý thức, biết và tỉnh thức.
34 Khenchen Thrangu Rinpoche