Page 76 - DS XUAN NHAM DAN 2022
P. 76
như là để dành cho tôi vậy. Đây là năm thứ ba, tôi đến
gõ cửa xin hoa và đưa gói bánh in cho bà chủ. Bà Mỹ
cám ơn lia lịa rồi đem đi cất. Tôi chào bà và rút cái kéo
ra bước qua phía bên hông nhà nơi có cụm hoa đào.
Nhưng mà Trời ơi! Tôi bỗng thấy tay chân như rụng
rời. Khóm hoa đào trước mắt lúc này cành lá thì tả tơi,
các nhánh hoa cụt lủn xù xì vì bị cắt ngang một cách tàn
nhẫn. Lác đác chỉ còn sót lại vài bông đào hồng thắm
lẫn lộn trong gốc hoa. Dưới đất, vương vãi đầy những
chiếc lá xanh và cánh hoa rơi rải rác cả trên lối đi, như
thể nơi đây vừa trải qua một cơn bão lớn. Còn nhớ mới
hồi đầu tháng tôi có ghé lại thăm chừng, cụm hoa đào
vẫn xanh tươi đang bắt đầu nhú những nụ non mơn mởn.
Không lẽ bà chủ nhà đã cắt bỏ hết. Mỗi năm tôi đến bà
đều vui vẻ cho, và tôi cũng chỉ chọn cắt mấy cành đẹp
nhất, dày nụ nhất, còn chừa lại cho đẹp nhà bà chứ đâu
dám cắt hết thế này. Nhưng nếu bà chủ đã cắt bỏ thì tại
sao lúc nãy bà không nói gì với tôi.
– Oh My God! Trời đất ơi! Hoa của tôi đâu hết rồi?
Tiếng bà Mỹ kêu lên sau lưng. Quay lại tôi thấy bà
đứng tròn mắt nhìn khóm hoa: – Khi nãy, một bà già
người Á Châu đến xin hoa, tôi nói bà cắt một ít còn chừa
lại cho chị. Bà ấy đã gật đầu nói “Yeah, Yeah” lia lịa,
đâu ngờ bà ta lại cắt sạch hết thế này. Thật là xin lỗi! Bà
nhìn tôi áy náy: – Sao chị đến trễ thế?
– Dạ vì tôi bận chút chuyện ở nhà. Tôi trả lời bà mà
trong lòng thấy tiếc vô cùng. Bà già Á Châu nào mà
“bậy” quá, cắt một lần hết sạch sành sanh cả khóm hoa
của người ta. Vậy là Tết năm nay nhà tôi không có hoa
75