Page 81 - DS XUAN NHAM DAN 2022
P. 81

Vào mùa Thu vài năm sau đó, gia đình tôi có chị
          Mẫn người bà con bên quê, du lịch qua Mỹ thăm con
          gái du học ghé nhà ở chơi một tuần. Tới thứ Sáu có
          phiên chợ trời trên phố Tàu, tôi rủ chị đi cho biết chợ

          trời Mỹ. Đi ngang hiệu thuốc Bắc Hoàn Cầu đối diện
          khu chợ trời, chị Mẫn trầm trồ liền miệng, sao mà giống
          bên mình quá, khi chị thấy trên hè phố nhiều người Việt
          lẫn người Tàu trải những tấm nhựa ngồi bán các thứ rau
          trái họ hái từ vườn nhà, rau, khế, nhãn, thanh long…
              Mua xong vài bó rau muống, tôi chợt thấy một ông
          đang cầm lên tay ngắm nghía cây hoa đào nho nhỏ, được
          ươm trong cái túi nilon cũ kỹ với mớ đất đen thùi lùi.

          Nhưng cành đào nhìn rất tươi tắn, mạnh khỏe, và nhiều
          chồi lá xanh um. Cây đào nhỏ nhưng nhánh nhóc hài
          hòa quá, có lẽ sẽ ra hoa đẹp đúng vào dịp Tết. Nghĩ đến
          việc tự trồng một chậu hoa đào để hàng năm khỏi mất
          công đi xin bà Mỹ, tôi thầm mong ông khách đó đừng

          mua tôi sẽ tới lấy ngay. Không ngờ khi bà bán nói, “Ba
          chục đồng”, ông ta móc ví trả tiền chẳng kỳ kèo gì cả,
          và xách cây đào đi một mạch.
              Tôi bước lại gần mới thấy người bán cây hoa đó là
          bà cụ lưng còng. Mặt bà có vẻ vui vì đã bán xong cây
          hoa cuối cùng và bắt đầu sắp xếp lại những bó rau để
          bán tiếp. Tôi nói:
              – Chào cụ, bà vừa bán cây hoa hoa đào nhỏ đó hả?

          Cháu định lại mua đấy chứ. Nhưng ông kia mua rồi,
          uổng ghê!
              – Là cô đấy à! Bà cười vui khi nhận ra tôi. – Nếu cô




                                                                 80
   76   77   78   79   80   81   82   83   84   85   86