Page 82 - DS XUAN NHAM DAN 2022
P. 82
muốn mua, thứ Sáu tuần sau ra đây, tôi sẽ lựa để
dành cho cô một cây thật tốt. Nhà còn nhiều lắm!
– Vậy tốt quá! Bà nhớ để dành cho cháu một cây
nha. Tuần sau cháu sẽ đến lấy.
Tôi cám ơn bà, vừa dợm bước đi bỗng thấy chị Mẫn
đứng nhìn bà cụ chăm chú. Tôi nắm tay kéo chị thì chị
bỗng kêu lên, giọng sôi nổi:
– Trời đất ơi! Bác Bốn Tè người làng mình đây mà!
Tôi giật mình: – Ai là bác Bốn Tè vậy? Chị có nhầm
không?
– Đúng rồi! Chị càng nói to hơn: – Đúng là bác Bốn
Tè rồi! Mắt liếc nhìn bà cụ, chị nói nhỏ với tôi: – Bà là
mẹ của Tám Tè em ông Bảy Đái ở Xóm kiệt gần bờ
sông làng mình hồi xưa đó. Ông chồng bà ngày trước có
cái chòi bán thịt chó bên bờ sông, em còn nhớ không?
Trời đất! Tôi kêu thầm. Làm sao mà tôi quên được
ông hàng chó làng tôi. Ngày xưa tôi từng ghét cay ghét
đắng ông ta, tới giờ vẫn vậy dù ông không còn nữa. Phải
nói là tôi có mối thù với ông từ hồi còn nhỏ. Tên ông là
Hú, nhưng hình như không ai còn nhớ tên ông sau khi
ông mở quán thịt chó. Ông ta người gốc tận đâu ngoài
Quảng Bình, nói tiếng rất khó nghe, mới đầu không ai
hiểu ông nói gì hết. Được cái người ông cao lớn, đẹp
trai, nên sau khi đến làng tôi lập nghiệp, ông cưới bà
Bốn và ở rể luôn.
Trước khi có mặt ông Hú, người làng tôi chưa từng
biết ăn thịt chó là gì. Người ta cho rằng chó là con
vật rất có nghĩa, có tính người, nếu ai ăn thịt chó, món
ăn đầy âm chất ấy thì sau khi chết sẽ không được đi đầu
81