Page 79 - DS XUAN NHAM DAN 2022
P. 79

năng lượng. – Cho nên tôi vừa đi bộ vừa lượm lon, bán
          để dành tiền có chi dụng. Nói xong bà cười tít mắt, có
          thể thấy niềm hạnh phúc tỏa ngời ngời trên mặt bà.
              – Trời ơi! Bà chịu khó quá. Tôi nói, rồi chỉ vào chiếc

          xe đựng hoa đào: – Bà cho cháu hỏi, có phải bà mới cắt
          số hoa đào này từ cái nhà màu trắng của bà Mỹ ở đường
          hẻm kia không? Tại sao bà lại cần nhiều hoa đến như
          vậy? Mỗi năm tới Tết cháu đều xin hoa đào chỗ này,
          nhưng lúc nãy đến thì hoa đã bị cắt hết rồi.
              – Tội nghiệp chưa! Bà lão nói, lại cười hà hà khoe
          cả lợi.  – Tôi đâu có biết. Đây là lần đầu tôi đi bộ vào
          xóm đó và thấy có hoa nở nên gõ cửa ra dấu hỏi xin hoa.

          Bà Mỹ nói cái gì tôi không hiểu, chỉ thấy bã gật đầu và
          phẩy tay về phía bụi hoa như ra dấu muốn cắt bao nhiêu
          thì cắt. Cho nên tôi mừng quá lấy cái dao gãy cán tôi
          luôn mang theo khi đi đường ra chặt hết.
              Nói xong bà cúi xuống lượm những thứ vừa moi

          trong thùng rác ra, dùng chân đạp bẹp dí mấy chiếc lon
          bia rỗng, rồi hốt đem nhét vào cái túi treo bên xe. Bà
          làm việc rất nhanh nhẹn, mạnh mẽ, và thành thạo.  Làm
          xong bà nhẹ nhàng chọn từ trong xe đẩy rút ra mấy cành
          đào thật đẹp, thật đều bông, đưa cho tôi: – Cô cầm lấy
          đem về mà chưng Tết, đừng ngại. Của chùa mà! Cô cần
          thì có thể lấy thêm vài cành nữa nha.
              Tôi rất cảm động, vừa nói cám ơn xong thì bà đã lẹ

          làng đẩy chiếc xe bước đi thoăn thoắt.  Dáng bà trông
          lùn chủn, cái nón trên đầu như chụp lên tay nắm chiếc
          xe. Nếu đi ngược chiều người ta sẽ nghĩ chiếc xe này tự
          động chạy chứ không có ai đẩy. Về nhà tôi kể lại ông xã


                                                                 78
   74   75   76   77   78   79   80   81   82   83   84