Page 17 - Tuyển Tập VTLV 2019
P. 17
như tiếng chim ca. Tôi và các bạn khổ sở lắm mới phát âm cho đúng
thanh ngã và thanh hỏi. Con nhỏ Lệ Hà ngồi cạnh tôi mất nửa tháng
vất vả mới phát âm đúng vần na, nha, nga. Sau một tháng ông
Vượng gọi tôi vào văn phòng nghe ông tư vấn hàng tháng. Ông nhìn
thẳng vào mắt tôi, nói:
- Trong lớp cô ít nói quá. Học sinh ngữ phải tập nói cho nhiều
mới khá được.
Tôi đỏ mặt:
- Ngay cả tiếng Anh, tôi cũng không thích nói nhiều.
Ông còn giúp tôi nhiều ý kiến nhưng tôi chỉ trả lời: dạ không; dạ
có...
- Hình như cô hơi e dè. Nên bạo dạn hơn nữa, nên tham gia thực
tập nói chuyện nhiều hơn...
Tôi dạ, dạ rồi chẳng biết nói gì hơn.
Tuy vậy, trong giờ học, tôi thường là người đầu tiên trả lời những
câu hỏi khó của giáo sư, giải nghĩa, hoặc dịch những chữ mới học,
chữ khó. Ông Vượng nhìn tôi mỉm cười tán thưởng, khuyến khích,
tôi kín đáo mỉm cười đáp lại. Vào những tháng sau này, trong giờ
thuật chuyện, tả cảnh, tôi là một trong ba sinh viên giỏi trong lớp.
Tôi cắt những tin tức trong báo Mỹ báo Việt, dịch ra tiếng Việt,
giọng tôi chưa nhuyễn, nhưng ông hiểu hết ý tôi.
Ông gật đầu khen:
- Giỏi lắm, hay lắm!