Page 20 - Tuyển Tập VTLV 2019
P. 20
màu mỡ, thường bị bão, lụt, hạn hán, còn bị Trung Quốc cai trị ngót
nghìn năm, Pháp đô hộ gần một trăm năm, v.v.
Mỗi tối học bài, làm bài, hình bóng ông Vượng thường hiện lên.
Tôi uống từng lời giảng của ông, dáng người cao cao, nụ cười cởi
mở. Tôi nói chuyện điện thoại viễn liên với mẹ tôi mỗi tuần một lần,
nhưng bà dặn:
- Thôi, cứ nửa tháng gọi một lần cũng đủ rồi. Chúng ta cần phải
tiết kiệm.
Tôi chẳng biết nói chuyện với ai, chỉ biết nói với con nhỏ cùng
phòng. Nó đang học tiếng Tây Ban Nha, nhưng chuyện của nó chỉ
loanh quanh đến chương trình đi chơi, đi du hí với bạn trai đang học
tiếng Ả Rập. Cứ mỗi kỳ lương hai đứa rủ nhau đi chơi xa như Los
Angeles, San Francisco... Mỗi tối Chủ nhật nó bò về nằm lăn ra ngủ
li bì. Thấy tôi lúi húi một mình, không có xe riêng, nó hỏi:
- Bạn chưa có bồ à. Kiếm bồ bịch đi chơi cho thoải mái, có mất
mát gì đâu!
- Tôi bận học bài.
- Ối, học mãi mụ người ra. Bạn như bà má non.
Nó càng nói, tôi càng mơ hồ nghe có tiếng ông Vượng văng vẳng
đâu đây. Có chuyện riêng tư gì tôi cũng tìm cách kể riêng cho ông
nghe. Tôi yêu thầy giáo của tôi rồi sao?
Tiếng con nhỏ cùng phòng vẫn lải nhải: