Page 329 - Microsoft Word - Cam Pha dat va nguoi.doc
P. 329
Phần thứ hai: LỊCH SỬ 311
dò và trả một khoản tiền chi phí đầu tiên sau thời hạn 3 năm
đầu, những năm tiếp theo sẽ phải nộp một khoản tiền quy
định từ 20 - 40 francs/ha tùy theo tính chất của hầm mỏ.
- Đối với những hầm mỏ đã được phát hiện, chính quyền
Pháp sẽ tổ chức cho đấu thầu nhằm giành lại quyền lợi sau
này cho chính quyền bằng cách thiết lập một khoản tiền sẽ
phải nộp lại tính trên số lãi thu được và qua một thời gian
nhất định, chính quyền sẽ từ bỏ nguyên tắc sở hữu vĩnh viễn
hầm mỏ của người khai thác.
- Đối với những người đầu cơ (chỉ giữ lấy đất hầm mỏ mà
không chịu khai thác hoặc chỉ giữ để đem bán lại), chính
quyền cho xác lập một khoản thuế tính theo diện tích tương
đối cao. Mục đích của quy định này là không cho những kẻ
chỉ muốn giữ ruộng đất mà không xây dựng gì trên đất đó.
Nhưng nếu làm ăn uy tín, họ sẽ được chính quyền cấp tiền
vay để có thể duy trì cho tới khi nào thu được lợi nhuận.
Từ năm 1896 đến năm 1900, tình hình ở khu vực Quảng
Yên trở nên bất ổn bởi nạn giặc cướp hoành hành ở vùng
biên giới Việt - Trung, khiến cho việc khai thác mỏ trở nên
vô cùng khó khăn và nguy hiểm. Các khoản vốn đầu tư vào
đó hoặc bị mất hoặc bị thua thiệt. Chính vì vậy, chính
quyền Đông Dương đã tìm các giải pháp để ổn định, củng cố
ngành khai mỏ, tự tạo cho mình nguồn khai thác. Sắc luật
ngày 25/02/1897 sửa đổi những điều khoản năm 1884 trên
tinh thần nới rộng sự ủng hộ đối với các nhà khai thác mỏ.
Sắc lệnh quy định những điều kiện ưu đãi cho các nhà khai
thác mỏ, như diện tích thăm dò cấp cho một nhà nghiên cứu
tăng lên đến 5.000 ha, giảm nhiều khoản thuế cho chủ khai
thác mỏ....

