Page 78 - Thân Mật - Cội Nguồn Của Hạnh Phúc
P. 78

nếu bạn cố gắng trước hết thu xếp cho cái sai biến mất, nó chẳng
                bao giờ biến mất cả.
                     Điều đó cũng giống như đánh nhau với bóng tối. Nhà bạn đầy

                bóng tối và bạn hỏi, "Làm sao tôi có thể thắp sáng ngọn nến được?
                Trước khi tôi thắp nến bóng tối này phải bị xua đi đã chứ." Đây là
                điều bạn đã từng làm. Bạn nói rằng trước hết tham lam phải ra đi;
                thế thì sẽ có cực lạc. Bạn ngu thì có! Bạn đang nói rằng trước hết
                bóng tối phải ra đi, và thế thì bạn có thể thắp nến, cứ dường như
                bóng tối có thể cản trở bạn. Bóng tối là phi thực thể. Nó là cái không,
                nó không có sự vững chắc. Nó chỉ là sự thiếu vắng, không phải là
                sự hiện diện. Nó chỉ là sự thiếu vắng của ánh sáng - thắp sáng ngọn

                đèn, và bóng tối biến mất.
                     Mở hội, trở thành ngọn lửa phúc lạc, và tất cả những cái sai đều
                biến mất. Giận dữ, tham lam, dâm dục, hay bất kì cái gì khác bạn
                gọi  tên  đều  không  phải  là  rắn  chắc;  chúng  chỉ  là  thiếu  vắng  cuộc
                sống phúc lạc, cực lạc.

                     Bởi vì bạn không thể tận hưởng được, bạn giận dữ. Không phải
                là  ai  đó  tạo  ra  giận  dữ  của  bạn;  bởi  vì  bạn  không  thể  tận  hưởng
                được, bạn đang trong nhiều khổ sở thế. Đó là lí do tại sao bạn giận
                dữ. Người khác chỉ là cái cớ. Bởi vì bạn không thể mở hội được,
                tình yêu không thể xảy ra cho bạn được - do đó mới có dục. Đó là
                việc giải quyết cho cái bóng. Và thế thì tâm trí nói, "Trước hết tiêu
                diệt những cái này, và thế rồi Thượng đế sẽ giáng xuống." Đó là một

                trong những ngu xuẩn rõ ràng nhất của nhân loại, cổ đại nhất, và nó
                đi theo mọi người.
                     Khó cho bạn nghĩ được rằng tại chính khoảnh khắc này bạn là
                thượng đế, nhưng tôi hỏi bạn, cái gì thiếu nào? Cái gì lỡ nào? Bạn
                đang sống động, đang thở, có ý thức, bạn còn cần cái gì khác nữa?
                Chính khoảnh khắc này hãy giống như thượng đế đi. Cho dù bạn

                cảm thấy rằng đấy chỉ là "dường như", cũng đừng bận tâm. Cho dù
                bạn cảm thấy, "Mình chỉ đang cho rằng mình giống thượng đế," cứ
                cho là vậy đi - đừng bận tâm. Bắt đầu với "dường như," và chẳng
                mấy chốc thực tại sẽ theo bởi vì trong thực tế bạn hiện hữu. Và một
                khi bạn bắt đầu tồn tại như thượng đế, mọi khổ sở, mọi lẫn lộn, mọi
                bóng tối biến mất. Trở thành ánh sáng, và việc trở thành này không
                có điều kiện nào phải được đáp ứng cả.

                     Bây giờ tôi sẽ đi vào câu chuyện ngụ ngôn hay này.
   73   74   75   76   77   78   79   80   81   82   83