Page 81 - Thân Mật - Cội Nguồn Của Hạnh Phúc
P. 81

đang cố gắng là ngọt - điều đó là không thể được. Nhưng bản ngã
                muốn làm điều không thể được, điều khó khăn, cái không thể được
                làm.  Và  Trang  Tử  nói,  "Dễ  dàng  là  đúng."  Sao  bạn  không  thể  dễ

                dàng và chấp nhận? Sao không nói có với cái bóng? Khoảnh khắc
                bạn nói có, bạn quên nó; nó biến mất - ít nhất từ tâm trí , cho dù nó
                vẫn còn với thân thể.
                     Nhưng vấn đề là gì? Làm sao cái bóng tạo ra vấn đề? Tại sao
                tạo ra vấn đề từ nó? Như bạn ngay bây giờ, bạn tạo ra vấn đề từ
                mọi thứ. Người này đã bị phân vân, bị khó chịu bởi việc thấy bóng
                của mình. Người đó chắc đã muốn là thần, người đó chắc đã muốn
                không có bóng.

                     Nhưng bạn đã như thần rồi, và bạn không thể là cái gì mà bạn đã
                không là. Làm sao bạn có thể là thế được? Bạn chỉ có thể là cái bạn
                đang là - mọi việc trở thành chỉ là đi tới bản thể, cái đã có đó rồi.
                Bạn có thể vẩn vơ và gõ cửa nhà người khác, nhưng đây chỉ là trò
                chơi trốn tìm với bản thân mình. Mọi việc tuỳ ở bạn gõ bao nhiêu lần

                lên cửa nhà người khác và bao nhiêu lần bạn vẩn vơ đây đó. Chung
                cuộc bạn sẽ đi tới cánh cửa riêng của mình, và đi tới việc nhận ra
                rằng cánh cửa riêng của mình bao giờ cũng có đó rồi. Chẳng ai có
                thể  lấy  nó  đi  được.  Tự  nhiên,  Đạo,  không  thể  bị  lấy  đi  khỏi  bạn
                được.
                     Người này bị khó chịu bởi vì cái bóng của mình. Phương pháp
                người đó vớ phải là chạy xa khỏi nó - đó là phương pháp mọi người

                đều vớ phải. Dường như là tâm trí có logic luẩn quẩn. Chẳng hạn,
                nếu bạn cảm thấy giận, bạn sẽ làm gì? Tâm trí sẽ nói, "Đừng giận,
                cầu nguyện đi." Bạn sẽ làm gì? Bạn sẽ kìm nén nó - và bạn càng
                kìm nén, giận dữ sẽ càng đi vào chính gốc rễ của bản thể bạn. Thế
                thì bạn sẽ không phải thỉnh thoảng giận và thỉnh thoảng không giận
                đâu; nếu bạn đã kìm nén quá nhiều, bạn sẽ liên tục giận. Nó sẽ trở

                thành máu bạn, nó sẽ là chất độc khắp nơi; nó sẽ lan toả vào mọi
                quan hệ của bạn. Cho dù bạn trong tình yêu với ai đó, giận dữ sẽ có
                đó và tình yêu sẽ trở thành bạo hành. Cho dù bạn cố gắng giúp ai
                đó, trong việc giúp đó sẽ có chất độc bởi vì chất độc là trong bạn. Và
                tất cả hành động của bạn sẽ mang nó, chúng sẽ phản xạ bạn. Khi
                bạn cảm thấy điều này lần nữa, tâm trí sẽ nói, "Mình vẫn chưa kìm
                nén đủ, phải kìm nén thêm nữa." Giận dữ có đó bởi vì kìm nén, và

                tâm trí nói, "Kìm nén nó nữa vào!" Thế thì sẽ càng giận dữ thêm.
   76   77   78   79   80   81   82   83   84   85   86