Page 85 - Thân Mật - Cội Nguồn Của Hạnh Phúc
P. 85

Anh ta cho thất bại của mình là do việc mình đã không chạy đủ
                nhanh.
                     Thất bại có đó ngay chỗ đầu tiên bởi vì anh ta đã chạy. Nhưng

                tâm trí không thể nói điều đó được, tâm trí đã không được nạp vào
                cho điều đó. Nó là cái máy tính, bạn phải nạp các thứ vào nó; nó là
                cái máy. Nó không thể cho bạn được cái gì mới; nó chỉ có thể cho
                bạn bất kì cái gì bạn đã nạp vào trong nó. Tâm trí không thể cho bạn
                cái gì mới; bất kì cái gì nó cho bạn cũng đều là thứ vay mượn. Và
                nếu bạn nghiện nghe lời nó, bạn bao giờ cũng trong bối rối khi bạn
                quay  về  bản  thân  mình.  Khi  có  việc  chuyển  đổi,  việc  quay  về  cội
                nguồn, thế thì bạn sẽ bị khó khăn. Thế thì tâm trí này là tuyệt đối vô

                dụng - mà không chỉ vô dụng đâu, nó là chướng ngại tích cực, nó có
                hại. Cho nên vứt nó đi.
                     Tôi đã nghe:
                     Chuyện xảy ra là một hôm con trai của Mulla Nasrudin từ trường
                về nhà và mang theo cuốn sách về tình dục học. Mẹ nó bối rối lắm,

                nhưng cô ấy đợi Mulla nasrudin về. Cái gì đó cần phải được làm; cái
                trường canh tân này đi quá xa rồi! Khi Mulla Nasrudin về, vợ anh ta
                chỉ cho anh ta xem cuốn sách.
                     Nasrudin lên tầng tìm con trai. Anh ta thấy nó đang trong phòng
                minh, đang hôn cô hầu gái. Thế là Nasrudin nói, "Con, khi nào con
                hoàn thành bài tập về nhà, thì xuống nhà nhé."
                     Đây là logic đấy! Logic có bước đi riêng của nó, và từng bước

                theo bước khác, không có kết thúc cho nó. Người này, người sợ cái
                bóng  của  mình,  đã  theo  tâm  trí,  cho  nên  anh  ta  chạy  ngày  càng
                nhanh  mà  không  dừng  lại  cho  tới  chung  cuộc  anh  ta  chết  ngỏm.
                Ngày càng nhanh hơn và không dừng lại ... thế thì chỉ cái chết mới
                có thể xuất hiện.
                     Bạn đã bao giờ quan sát rằng cuộc sống chưa xuất hiện cho bạn

                không? Bạn có quan sát rằng chưa bao giờ có lấy một khoảnh khắc
                của cuộc sống như vậy đang xảy ra cho bạn không? Bạn đã không
                kinh nghiệm lấy một khoảnh khắc của phúc lạc mà Trang Tử và Phật
                nói tới. Và điều gì sẽ xảy ra cho bạn? Chẳng cái gì sẽ xảy ra cho
                bạn ngoại trừ cái chết. Và bạn càng tới gần cái chết, bạn càng chạy
                nhanh hơn bởi vì bạn nghĩ rằng nếu bạn chạy nhanh hơn, bạn sẽ
                thoát.
   80   81   82   83   84   85   86   87   88   89   90