Page 86 - Thân Mật - Cội Nguồn Của Hạnh Phúc
P. 86

Bạn chạy đi đâu nhanh thế? Con người và tâm trí con người bao
                giờ cũng điên về tốc độ, cứ dường như chúng ta đang đi đâu đó và
                tốc độ được cần tới. Cho nên chúng ta cứ trở nên ngày một có tốc

                độ cao hơn. Bạn đang đi đâu? Chung cuộc, dù bạn đi chậm hay đi
                nhanh, bạn vẫn đạt tới cái chết. Và mọi người đều tới đúng khoảnh
                khắc, không một khoảnh khắc nào bị mất. Mọi người đều đạt tới đó
                đúng giờ, không ai đã bao giờ chậm. Tôi có nghe nói rằng vài người
                đã đạt tới cái chết trước thời điểm của họ, nhưng tôi chưa bao giờ
                nghe nói về bất kì ai đạt tới cái chết muộn cả. Một số người đạt tới
                chỗ cuối trước thời điểm của họ bởi vì các bác sĩ...
                     Anh ta cho thất bại của mình là do việc mình đã không chạy đủ

                nhanh. Thế là anh ta chạy ngày một nhanh hơn, không dừng lại, cho
                tới cuối cùng chết ngỏm. Anh ta đã không nhận ra rằng nếu anh ta
                đơn  thuần  bước  vào  trong  bóng  râm,  cái  bóng  của  anh  ta  sẽ  tan
                biến.
                     Điều đó là dễ dàng, dễ nhất! Nếu bạn đi vào trong bóng râm nơi

                không có mặt trời, cái bóng biến mất bởi vì cái bóng do mặt trời tạo
                ra. Nó là việc thiếu vắng các tia sáng mặt trời. Nếu bạn ở dưới cây,
                trong bóng râm, cái bóng biến mất.
                     Anh ta đã không nhận ra rằng nếu anh ta đơn thuần bước vào
                trong bóng râm, cái bóng của anh ta sẽ tan biến.
                      Bóng râm đó được gọi là im lặng, bóng râm đó được gọi là an
                bình nội tâm. Đừng nghe tâm trí. Bước vào trong bóng râm này đi,

                vào trong im lặng nội tâm này, nơi không tia sáng nào của mặt trời
                bước vào.
                     Bạn vẫn còn ở ngoại vi, đó là vấn đề. Ở đó bạn trong ánh sáng
                của thế giới bên ngoài, và cái bóng được tạo ra. Nhắm mắt lại, đi
                vào bóng râm. Khoảnh khắc bạn nhắm mắt lại, mặt trời không còn
                đó nữa. Do đó tất cả mọi cách thiền đều được thực hiện với mắt

                nhắm - bạn đi vào trong bóng râm của riêng mình. Bên trong không
                có mặt trời và không có cái bóng. Bên ngoài là xã hội, và bên ngoài
                là tất cả các kiểu cái bóng. Bạn đã bao giờ nhận ra rằng giận dữ của
                bạn, dâm dục của bạn, tham lam của bạn, tham vọng của bạn, tất cả
                đều là một phần của xã hội không? Nếu bạn thực sự đi vào trong và
                bỏ xã hội ra ngoài, giận dữ ở đâu? Dục ở đâu? Nhưng nhớ lấy, lúc
                ban đầu khi bạn nhắm mắt lại chúng không thực sự nhắm đâu. Bạn

                mang các hình ảnh từ bên ngoài vào bên trong, và bạn sẽ thấy cùng
   81   82   83   84   85   86   87   88   89   90   91