Page 105 - Can Đảm Biến Thách Thức Thành Sức Mạnh
P. 105

Tìm ra khuôn mặt nguyên thuỷ



                     Là cái bạn đang là và đừng chú ý chút nào tới thế giới. Thế thì

                bạn sẽ cảm thấy c c kì thảnh thơi và an bình sâu sắc trong lòng
                mình. Đây là điều Thiền nhân gọi là “khuôn mặt nguyên thu ” - thảnh
                thơi,  không  căng  thẳng,  không  khoe  khoang,  không  đạo  đức  giả,
                không có cái gọi là kỉ luật về cách bạn phải cư xử.
                     Và  nhớ,  khuôn  mặt  nguyên  thu   là  cách  diễn  đạt  thơ  ca  hay,
                nhưng nó không ngụ ý rằng bạn sẽ có khuôn mặt khác. Cùng khuôn

                mặt này thôi sẽ mất đi tất cả mọi căng thẳng của nó, cùng khuôn
                mặt này thôi sẽ được thảnh thơi, cùng khuôn mặt này thôi sẽ không
                mang  tính  phán  xét,  cùng  khuôn  mặt  này  thôi  sẽ  không  nghĩ  về
                người khác là kém cỏi. Cùng khuôn mặt này dưới những giá trị mới
                sẽ là khuôn mặt nguyên thu  của bạn.
                     Có câu ngạn ngữ cổ: Anh hùng là người đã không có dũng cảm
                để là kẻ hèn nhát.

                     Nếu bạn là kẻ hèn nhát thì cái gì sai trong đó? Bạn là kẻ hèn
                nhát - điều đó hoàn toàn tốt. Kẻ hèn nhát cũng cần chứ, bằng không
                thì bạn sẽ có anh hùng từ đâu? Họ là tuyệt đối cần thiết để làm nền
                tạo ra anh hùng.
                     Là chính mình đi, dù nó là bất kì cái gì.

                     Vấn đề là ở chỗ trước đây chưa bao giờ có ai bảo bạn là chính
                bản thân mình. Mọi người đều chõ mũi vào, nói rằng bạn phải theo
                cách này, bạn phải theo cách nọ - ngay cả trong những việc thông
                thường.
                     Ở trường học của tôi... tôi là đứa trẻ nhỏ, nhưng tôi lại ghét bị
                bảo tôi phải thế nào. Các thầy bắt đầu mua chuộc tôi - "Nếu em cư
                xử đúng, em có thể trở thành thiên tài."
                     Tôi nói, "Quỉ tha ma bắt thiên tài đi - em đơn giản muốn là bản

                thân mình thôi." Tôi hay ngồi thò chân lên bàn, và mọi thầy đều bị
                xúc phạm. Họ sẽ nói, "Đây là loại cư xử gì thế này?"
                     Tôi nói, "Bàn chẳng nói gì với em cả. Đấy là chuyện gì đó giữa
                em và bàn, vậy sao thầy lại trông cáu thế? Em có cho chân mình lên
                đầu thầy đâu! Thầy nên thảnh thơi cũng như em thảnh thơi. Và theo

                cách này em cảm thấy có khả năng hiểu tốt hơn thầy đang dạy điều
                vô nghĩa gì."
   100   101   102   103   104   105   106   107   108   109   110