Page 110 - Can Đảm Biến Thách Thức Thành Sức Mạnh
P. 110
Vui sống hiểm nguy
Những người dũng cảm, họ đi liều lĩnh. Họ tìm tất cả mọi cơ hội
nguy hiểm. Triết lí sống của họ không phải là triết lí sống của công ti
bảo hiểm. Triết lí sống của họ là triết lí của người leo núi, người lái
tàu lượn, người lướt sóng. Và không chỉ trong vùng biển khơi họ lướt
sóng; họ lướt sóng trong vùng biển bên trong nhất của mình. Và
không chỉ trèo lên Alp và Himalaya bên ngoài; họ tìm kiếm các đỉnh
bên trong.
Sống hiểm nguy nghĩa là sống. Nếu bạn không sống một cách
hiểm nguy, bạn không sống. Việc sống chỉ nở hoa trong nguy hiểm.
Việc sống không bao giờ nở hoa trong an ninh; nó nở hoa chỉ trong
không an ninh.
Nếu bạn bắt đầu lấy an toàn, bạn trở thành cái vũng tù đọng. Thế
thì năng lượng của bạn không còn chuyển động nữa. Thế thì bạn
sợ... bởi vì người ta chẳng bao giờ biết được làm sao đi vào cái
không biết. Và tại sao lại nhận nguy hiểm? Cái đã biết là an toàn
hơn. Thế thì bạn bị ám ảnh với cái quen thuộc. Bạn trở nên chán
ngán với nó, bạn chán ngấy nó, bạn cảm thấy khổ trong nó, nhưng
dầu vậy nó dường như quen thuộc và thuận tiện. Ít nhất nó cũng
được biết rồi. Cái không biết tạo ra run rẩy trong bạn. Chính ý tưởng
về cái không biết, và bạn bắt đầu cảm thấy không an toàn.
Chỉ có hai kiểu người trên thế giới. Những người muốn sống tiện
nghi - họ đang tìm kiếm cái chết, họ muốn nấm mồ tiện nghi. Và
những người muốn sống - họ chọn sống một cách nguy hiểm, bởi vì
cuộc sống xúc động chỉ khi có nguy hiểm.
Bạn đã bao giờ trèo núi chưa? Trèo càng cao bạn càng cảm thấy
tươi tắn hơn, bạn càng cảm thấy trẻ trung hơn. Nguy cơ bị ngã càng
lớn, v c thẳm bên cạnh càng lớn, bạn càng sống động hơn... giữa
sống và chết, khi bạn treo lơ lửng giữa sống và chết. Thế thì không
có chán, thế thì không có bụi bặm của quá khứ, không ham muốn về
tương lai. Thế thì khoảnh khắc hiện tại là rất sắc bén, như ngọn lửa.
Điều đó là đủ - bạn sống tại đây và bây giờ.