Page 115 - Can Đảm Biến Thách Thức Thành Sức Mạnh
P. 115

Dù  bạn  làm  bất  kì  cái  gì,  cuộc  sống  vẫn  là

                điều bí ẩn




                     Tâm trí có khó khăn trong việc chấp nhận ý tưởng rằng có cái gì
                đó không thể giải thích được. Tâm trí có thôi thúc rất điên khùng về
                mọi điều phải được giải thích... nếu không giải thích được, ít nhất
                cũng cứ giải thích đi! Bất kì cái gì vẫn còn là câu đố, nghịch lí, luôn
                gây rắc rối cho tâm trí bạn.
                     Toàn bộ lịch sử của triết học, tôn giáo, khoa học, toán học, đều
                có cùng một gốc rễ, cùng một tâm trí - cùng chỗ ngứa. Bạn có thể t

                gãi cho mình theo cách này, ai đó khác có thể gãi theo cách khác...
                nhưng cái ngứa đó cần phải được hiểu. Cái ngứa đó là tin tưởng
                rằng s  tồn tại không phải là bí ẩn. Tâm trí chỉ có thể cảm thấy yên
                ổn như ở nhà nếu bằng cách nào đó khử bỏ được điều bí ẩn trong
                s  tồn tại.

                     Tôn giáo đã làm điều đó bằng việc tạo ra Thượng đế, Thánh thần
                thiêng liêng, Đứa con duy nhất; các tôn giáo khác đã tạo ra các thứ
                khác. Đây là cách thức của họ để che đậy lỗ hổng không thể che
                đậy được; dù bạn làm bất kì điều gì, lỗ hổng vẫn cứ có đó. Th c tế
                bạn  càng  che  đậy  nó,  nó  lại  càng  có  đó,  được  nhấn  mạnh  hơn.
                Chính nỗ l c của bạn để che đậy nó lại chỉ ra nỗi sợ của bạn rằng ai
                đó sẽ thấy lỗ hổng này.
                     Chuyện hay xảy ra trong thời thơ ấu của tôi hàng ngày bởi vì tôi

                thích trèo cây, cây càng cao càng thích trèo. Và, một cách t  nhiên,
                nhiều lần tôi bị ngã từ trên cây; tôi vẫn còn mang đầy sẹo từ những
                vết trầy xước trên chân và đầu gối và mọi nơi. Bởi vì tôi liên tục trèo
                cây  và  ngã,  mọi  ngày  quần  áo  tôi  đều  bị  rách.  Và  mẹ  tôi  sẽ  nói,
                "Đừng ra ngoài với những lỗ thủng đó trên quần áo con. Để mẹ vá

                lại cho đã." Tôi nói, "Không, không vá đâu."
                     Mẹ tôi nói, "Nhưng mọi người sẽ nghĩ… con là con trai của nhà
                buôn vải tốt nhất trong thị trấn này, nhưng con bao giờ cũng lang
                thang trong cả thị trấn với quần áo rách mà chẳng ai chăm sóc cho."
                     Tôi nói, "Nếu mẹ vá nó thì nó lại thành xấu. Ngay bây giờ bất kì
                ai cũng có thể thấy nó còn mới mà. Con không ra khỏi nhà với lỗ
                thủng này. Nó vẫn còn mới tinh, con vừa mới bị ngã từ cây. Nhưng
   110   111   112   113   114   115   116   117   118   119   120