Page 119 - Can Đảm Biến Thách Thức Thành Sức Mạnh
P. 119
Cuộc sống bao giờ cũng trong hoang dã
Bản ngã bao quanh bạn như bức tường. Nó thuyết phục bạn
rằng bằng việc bao quanh bạn theo cách này nó sẽ bảo vệ bạn. Đó
là cám dỗ của bản ngã. Nó cứ nói đi nói lại với bạn, “Nếu mình
không có đó thì đằng ấy sẽ không được bảo vệ đâu, đằng ấy sẽ trở
nên quá mong manh, và sẽ có quá nhiều nguy cơ. Cho nên cứ để
mình canh gác cho đằng ấy, để mình bao quanh đằng ấy.”
Vâng, có bảo vệ nào đó trong bản ngã, nhưng bức tường trở
thành việc cầm tù bạn nữa. Có bảo vệ nào đó, bằng không thì chẳng
ai sẽ chịu đ ng khổ mà bản ngã đem lại. Có bảo vệ nào đó, nó bảo
vệ bạn chống lại kẻ thù - nhưng thế rồi nó bảo vệ bạn chống lại cả
bạn bè nữa.
Điều đó cũng giống như khi bạn đóng cửa phòng và trốn đằng
sau cửa, bởi vì bạn sợ kẻ thù. Thế thì người bạn tới nhưng cửa bị
đóng, người đó không thể vào được. Nếu bạn quá sợ kẻ thù, bạn bè
cũng không thể vào được với bạn. Và nếu bạn mở cửa cho bạn bè,
có mọi nguy cơ là kẻ thù cũng có thể vào.
Người ta phải nghĩ về điều đó một cách sâu sắc; nó là một trong
những vấn đề lớn lao nhất trong cuộc sống. Và chỉ rất ít người dũng
cảm mới xử trí nó đúng đắn, những người khác trở thành kẻ hèn
nhát và trốn tránh và thế thì toàn thể cuộc sống của họ bị mất.
Cuộc sống đầy nguy cơ, cái chết không có nguy cơ nào. Chết đi,
và thế thì không có vấn đề gì cho bạn và không ai định giết bạn cả
bởi vì làm sao bất kì ai lại có thể giết bạn được khi bạn đã chết rồi?
Đi vào nấm mồ và được kết thúc! Thế thì không có ốm bệnh, thế thì
không có lo âu, thế thì không có vấn đề gì - bạn ở ngoài mọi vấn đề.
Nhưng nếu bạn sống, thế thì có cả triệu vấn đề. Người sống
càng nhiều, càng có nhiều vấn đề hơn. Nhưng chẳng có gì sai trong
nó cả bởi vì vật lộn với vấn đề, tranh đấu với thách thức, là cách bạn
trưởng thành.
Bản ngã là bức tường tinh vi quanh bạn. Nó không cho phép bất
kì ai được đi vào trong bạn. Bạn cảm thấy được bảo vệ, an toàn,
nhưng an ninh này là giống cái chết. Nó là an ninh của cái cây bên
trong hạt mầm. Cây sợ mọc ra bởi vì ai mà biết được? - thế giới đầy
những rủi ro thế và cây mềm mại thế, mảnh mai thế. Đằng sau bức