Page 118 - Can Đảm Biến Thách Thức Thành Sức Mạnh
P. 118
Chúng ta làm ra nhiều loại cầm tù: quan hệ, tin tưởng, tôn giáo,
chúng tất cả đều là cầm tù. Người ta cảm thấy ấm cúng bởi vì không
có gió dữ dội thổi. Người ta cảm thấy được bảo vệ - mặc dầu việc
bảo vệ này là giả, bởi vì cái chết sẽ tới và sẽ lôi bạn vào cõi bên kia.
Trước khi cái chết tới và lôi bạn vào cõi bên kia, đi theo cách riêng
của bạn đi.
Một câu chuyện:
Một Thiền sư sắp chết. Ông ấy già lắm rồi, gần chín mươi tuổi.
Bỗng nhiên ông ấy mở mắt ra và ông ấy nói, "Giầy của ta đâu rồi?"
Và đệ tử nói, "Thầy đi đâu vậy? Thầy có gàn không đấy? Thầy
sắp chết, và các bác sĩ đã nói rằng không còn khả năng nào nữa;
chỉ còn vài phút nữa thôi."
Thầy nói, "Đó là lí do tại sao ta lại hỏi giầy: Ta muốn đi tới nghĩa
địa, bởi vì ta không muốn bị lôi đi. Ta sẽ đi theo cách của ta và ta sẽ
gặp cái chết ở đó. Ta không muốn bị lôi đi. Và các ông biết ta rồi đấy
- ta chưa bao giờ nghiêng theo bất kì ai khác. Điều này sẽ là rất xấu,
rằng bốn người sẽ khênh ta. Không."
Ông ấy bước tới nghĩa địa. Không chỉ thế, ông ấy đào nấm mồ
riêng của mình, nằm xuống đó, và chết. Phải dũng cảm thế để chấp
nhận cái không biết, phải dũng cảm thế để đi theo cách riêng của
mình và đón chào cõi bên kia! Thế thì cái chết được biến đổi, thế thì
cái chết không còn là cái chết nữa.
Con người dũng cảm như vậy không bao giờ chết cả; cái chết bị
thất bại. Con người dũng cảm như vậy vượt ra ngoài cái chết. Với
người đi theo cách riêng của mình tới cõi bên kia, cõi bên kia không
bao giờ giống như cái chết. Thế thì cõi bên kia trở thành chào
mừng. Nếu bạn chào mừng cõi bên kia, cõi bên kia chào mừng bạn;
cõi bên kia bao giờ cũng là tiếng vọng của bạn.