Page 106 - Can Đảm Biến Thách Thức Thành Sức Mạnh
P. 106

Ngay bên cạnh phòng là chiếc cửa sổ đẹp, và bên ngoài là cây
                cối và chim chóc và chim cu cu. Phần lớn thời gian tôi nhìn ra ngoài
                cửa sổ, và thầy sẽ tới và nói, "Dẫu sao em đã tới trường?"

                     Tôi nói, "Bởi vì trong nhà em không có cửa sổ giống thế này, mở
                ra toàn thể bầu trời. Và quanh nhà em không có chim cu cu, không
                chim  chóc.  Ngôi  nhà  ở  trong  thành  phố,  bị  bao  quanh  bởi  những
                ngôi nhà khác, chen chúc đến mức chim cũng không tới đó, chim cu
                cu không cảm thấy rằng đây là những người được ân huệ bởi giọng
                hót của chúng.
                     "Thầy quên chuyện em tới đây để nghe thầy đi! Em trả tiền học
                phí, thầy đơn giản là người phục vụ và thầy nên nhớ điều đó. Nếu

                em trượt em sẽ không tới phàn nàn với thầy đâu; nếu em trượt em
                sẽ không cảm thấy buồn. Nhưng nếu trong cả năm em phải giả vờ
                nghe thầy, trong khi em nghe con chim cu cu bên ngoài, điều đó sẽ
                là s  bắt đầu của cuộc sống đạo đức giả. Và em không muốn là kẻ
                đạo đức giả."

                     Về mọi vấn đề các thầy, các giáo sư đều muốn bạn làm điều đó
                theo  cách  nào  đó.  Trong  trường  tôi  vào  những  ngày  đó,  và  có  lẽ
                thậm chí cả ngày nay, việc đội mũ lưỡi trai là cần thiết. Tôi chẳng có
                gì chống lại mũ này cả; từ khi tôi rời khỏi đại học tôi đã bắt đầu đội
                mũ  nhưng  tôi  đã  chẳng  bao  giờ  đội  nó  khi  tôi  còn  trong  đại  học.
                Thầy giáo đầu tiên lo lắng về tôi đã nói, "Em đang làm rối loạn kỉ luật
                của trường. Mũ của em đâu?"

                     Tôi nói, "Thầy đem nội qui ứng xử của nhà trường lại đây. Có
                nhắc gì tới rằng mọi đứa trẻ đều phải đội mũ không? Và nếu không
                có, thì thầy đang áp đặt cái gì đó ngược lại nội qui nhà trường."
                     Ông ấy lôi tôi lên thầy hiệu trưởng và tôi nói với thầy hiệu trưởng,
                "Em tuyệt đối sẵn sàng, chỉ cho em điều đó được ghi ở đâu rằng mũ
                là bắt buộc phải đội. Nếu nó là điều bắt buộc thì em thậm chí có thể

                rời khỏi trường, nhưng trước hết hãy cho em thấy nó được ghi ở
                đâu."
                     Không có nội qui ghi sẵn và tôi nói, "Thầy có thể nêu cho em lí
                do hợp lí khác để phải dùng mũ không? Nó có làm tăng thông minh
                của em không? Nó có làm tăng cuộc sống của em không? Nó có
                cho em sức khoẻ tốt hơn không, hiểu biết nhiều hơn không?" Tôi
                nói, "Như em được biết, Bengal là tỉnh duy nhất ở Ấn Độ nơi mũ

                không  được  dùng,  và  đó  là  phần  thông  minh  nhất  của  đất  nước.
   101   102   103   104   105   106   107   108   109   110   111