Page 102 - Can Đảm Biến Thách Thức Thành Sức Mạnh
P. 102

Hiểu biết của tôi là ở chỗ chỉ người thông minh, cá nhân, mới bị
                bác bỏ. Người vâng lời, người không có tính cá nhân, không t  do
                diễn đạt, không bao giờ nói không với bất kì cái gì, bao giờ cũng sẵn

                sàng nói có, thậm chí ngược lại ý chí họ - đây là những người thu
                được nhiều kính trọng trên thế giới. Họ trở thành tổng thống, họ trở
                thành thủ tướng, họ được kính trọng theo mọi cách có thể, bởi lí do
                đơn giản là họ đã t  tử. Họ không còn sống nữa, họ đơn giản bị hoá
                thạch. Làm sao bạn có thể khớp người đang sống vào hình mẫu nào
                đó được? Mọi cá nhân đều duy nhất - sao người đó phải khớp vào
                khuôn mẫu của người khác?
                     Toàn thể khổ sở của thế giới có thể được điễn đạt rất đơn giản:

                mọi người đã bị cắt xén, bị tạo khuôn, bị thu xếp bởi người khác mà
                họ thậm chí không bận tâm tìm xem người này được t  nhiên giả
                định là gì. Họ không cho s  tồn tại một cơ hội. Từ ngay chính lúc
                đứa trẻ được sinh ra, họ bắt đầu đầu độc nó - với mọi ý định tốt, tất
                nhiên. Không bố mẹ nào làm điều đó một cách có ý thức, nhưng nó

                đã bị ước định theo cùng cách. Người đó lặp lại cùng điều đó với
                con mình; người đó chẳng biết gì khác.
                     Đứa trẻ không vâng lời liên tục bị kết án. Đứa trẻ vâng lời mặt
                khác lại thường xuyên được ca ngợi. Nhưng bạn có nghe nói đứa
                trẻ  vâng  lời  nào  đã  trở  thành  người  nổi  tiếng  thế  giới  theo  bất  kì
                chiều nào của s  sáng tạo không? Bạn có nghe nói đứa trẻ vâng lời
                nào đã đạt được giải thưởng Nobel về bất kì cái gì không - văn học,

                hoà bình, khoa học? Đứa trẻ vâng lời chỉ trở thành đám đông bình
                thường.
                     Tôi đã sống liên tục như một người không khớp ở mọi nơi, và tôi
                đã thích thú điều đó, từng li của nó, mọi giọt của nó. Đó là cuộc hành
                trình hay thế, chỉ là chính mình.
   97   98   99   100   101   102   103   104   105   106   107