Page 97 - Can Đảm Biến Thách Thức Thành Sức Mạnh
P. 97

Chấm dứt việc bị ảnh hưởng bởi ý kiến mọi người đi. Thay vì
                thế, bắt đầu nhìn vào trong... cho phép giác quan bên trong của bạn
                nói  mọi  điều  với bạn.  Tin  cậy nó. Nếu  bạn  tin cậy nó, nó  sẽ phát

                triển. Nếu bạn tin cậy nó bạn sẽ nuôi dưỡng nó, nó sẽ trở nên mạnh
                hơn.
                     Vivekananda tới Ramakrishna, và ông ta nói, "Không có Thượng
                đế!  Tôi  có  thể  chứng  minh  được  điều  đó  -  không  có  Thượng  đế
                đâu." Ông ta là một người rất logic, hay nghi ngờ, được giáo dục tốt,
                được giáo dục tốt theo tư duy triết học phương Tây. Ramakrishna là
                người  không  có  giáo  dục,  không  học  thức.  Và  Ramakrishna  nói,
                "Được rồi, vậy ông chứng minh đi!"

                     Vivekananda  nói  cả  đống,  mọi  chứng  minh  ông  ta  có.  Còn
                Ramakrishna  lắng  nghe,  và  thế  rồi  ông  ấy  nói,  "Nhưng  giác  quan
                bên trong của tôi nói Thượng đế có đấy - và đó là thẩm quyền chung
                cuộc. Tất cả mọi điều ông nói đều là biện luận. Giác quan bên trong
                của ông nói gì?"

                     Vivekananda thậm chí chưa từng nghĩ tới điều đó. Ông ta nhún
                vai. Ông ta đã đọc sách, ông ta đã thu thập luận cứ, chứng minh ủng
                hộ và chống đối, và ông ta đã cố gắng quyết định liệu Thượng đế có
                tồn tại hay không tương ứng theo những chứng minh này. Nhưng
                ông ta đã không nhìn vào trong. Ông ta đã không hỏi giác quan bên
                trong của mình.
                     Điều đó ngu xuẩn thế, nhưng tâm trí nghi ngại là ngu xuẩn, tâm

                trí logic là ngu xuẩn.
                     Ramakrishna  nói,  "Biện  luận  của  ông  hay  lắm,  tôi  thích  đấy.
                Nhưng tôi có thể làm được gì? Tôi biết! Giác quan bên trong của tôi
                nói ngài hiện hữu. Cũng như giác quan bên trong của tôi nói tôi hạnh
                phúc, tôi ốm, tôi buồn, dạ dầy tôi đau, rằng hôm nay tôi cảm thấy
                không khoẻ, vậy nên giác quan bên trong của tôi nói Thượng đế có.

                Đấy không phải là vấn đề tranh biện."
                     Và Ramakrishna nói, "Tôi không thể chứng minh được điều đó,
                nhưng nếu ông muốn, tôi có thể chỉ cho ông." Không ai đã nói cho
                Vivekananda  trước  đây  rằng  Thượng  đế  có  thể  được  chỉ  ra.  Và
                trước khi ông ta có thể nói điều gì đó thì Ramakrishna đã nhảy lên -
                ông ấy là con người hoang sơ - ông ấy nhảy lên và dẫm chân lên
                ng c  Vivekananda!  Và  điều  gì  đó  đã  xảy  ra,  năng  lượng  nào  đó
   92   93   94   95   96   97   98   99   100   101   102