Page 95 - Can Đảm Biến Thách Thức Thành Sức Mạnh
P. 95
của tôi. Nếu đó là kinh nghiệm riêng của tôi, nếu đó là một phần của
máu và xương và tu của tôi, thế thì toàn thế giới có thể ở một phía;
dầu vậy, tôi vẫn đúng và họ sai. Chẳng thành vấn đề, tôi không cần
lá phiếu của họ để cảm thấy đúng. Chỉ người mang ý kiến của người
khác mới cần hỗ trợ từ người khác."
Nhưng đó là cách xã hội con người đã vận hành cho tới nay. Đó
là cách họ giữ bạn bên trong bầy đoàn. Nếu họ buồn bạn cũng phải
buồn; nếu họ khổ bạn cũng phải khổ. Bất kì cái gì họ là, bạn cũng
phải là cùng thứ đó. Khác biệt là không được phép bởi vì khác biệt
chung cuộc dẫn tới cá nhân, tính duy nhất, và xã hội rất sợ cá nhân
và tính duy nhất. Điều đó nghĩa là ai đó đã trở thành độc lập với đám
đông, người đó không bận tâm chút nào tới đám đông. Các thượng
đế của bạn, các đền chùa của bạn, các tu sĩ của bạn, các kinh sách
của bạn, tất cả đều đã trở thành vô nghĩa đối với người đó.
Bây giờ người đó có s hiện hữu riêng của mình và con đường
riêng của mình, phong cách riêng của mình - để sống, để chết, để
mở hội, để ca hát, để nhảy múa. Người đó đã về nhà.
Và không ai có thể về nhà với đám đông được. Mọi người có thể
về nhà chỉ một mình mà thôi.