Page 39 - Ca Mau dat va nguoi
P. 39
ngang sà xuống đậu, bất ngờ thò tay lên nắm chặt hai
giò nó, rị lại. K ể ra, thì bắt chim sen kiểu đó của bà
con cũng mê thiệt, nhưng bắt mỗi lần chỉ được một
con, biết đời nào hết nổi chim sen vùng u Minh này.
Còn tui, tui bắt một lần mấy chục con, lại khỏi ngâm
mình ngồi dưới nước chi, lạnh lắm.
Bà con coi đây (giọng bác Ba trở nên sôi nổi và
không chậm rãi như lúc thường). Tui bắt một con lươn,
móc lưỡi câu ngay vào cạnh đuôi của nó rồi thả con
lươn xuống nước. Con lươn bò tới đâu, tui thả sợi dây
thắt sau đít lưỡi câu dài ra theo tới đó. Bị lưỡi câu
móc đau, vướng mắc, con lươn không thể nào chui
xuống đâ\, cứ bò uốn éo lưng chừng mặt nước. Nhưng,
bà con nên nhớ rõ điều này - bác Ba nói chậm rãi
từng tiếng như thể dặn dò - lưỡi câu phải uốn bằng
“dây xanh” đàng hoàng, sỢi dây cũng phải dài và
chắc. Khi đó trên trời chim sen từng bầy, từng bầy
buông cánh bay lượn thấy “mồi ngon” liền sà xuống
đớp... Chim sen nuốt con lươn vào bụng, con lươn theo
đường ruột chui lỗ đít chim sen ra ngoài, bò nữa. Con
chim khác thấy lại sà xuống, đớp. Cứ thế, hết con
chim nầy đến con chim sen khác. Tui ngồi đằng nấy
đầu dây ung dung mở bì vấn thuốc hút, vừa thả sợi
dây dài ra hoài. Cho đến khỉ nào con lươn trắng xác,
hết nhớt không còn bò đi đâu được nữa tôi mới giật
mạnh dây, phăng lại...
Chuyên bắt chim sen như tôi vừa kể sướng lắm bà
Kỷ ức rừng đước 37