Page 74 - Ca Mau dat va nguoi
P. 74
xuống mò đại đi. Tụi nó chết mẹ hết rồi. Súng ở dưới
đó nhiều lắm”. Tim tôi lại đánh thót. Nhưng rồi không
thằng lính nào dám nhảy xuống. Trong khi ngồi dưới
hầm, anh Năm Săng miệng lại lẩm nhẩm nói thách:
“Đ.M. Thằng nào có ngon liều mạng nhảy xuông đây,
tao hổng nắm đầu bẻ cổ chết mẹ hết đừng kể tao con
người!”. Cứ vậy, hai bên “giằng co” với nhau một lúc
lâu. Bọn giặc đứng trên miệng hầm lúc này lại đánh
đập buộc sô" anh em bị bắt phải kêu gọi, thuyết phục
anh Năm Săng.
- Thôi, lên đi Năm Săng ơi, lên đi. Năm Săng
ơi...
Tiếng kêu mỗi lúc nghe muôn nao lòng. Rồi Năm
Tươi lại khóc. Gió hiu hiu gỢi sầu. Không hiểu sao
anh Năm Săng đưa tay sang sờ vào trán tôi. Anh nói
nhỏ, giọng đổi khác:
- Tinh thế này... Thôi, tao tính như vầy coi có
đưỢc không. Ba đứa mình ở dưới này không chịu lên
cuối cùng nó thảy lựu đạn xuống cũng chết, chết hết.
Hơn nữa, tao cũng bị lộ vì nó biết rõ tên họ của tao
rồi. Năm Tươi khai hết rồi. Không còn cách nào khác
là tao lên, có chết thì chết một mình. Anh lên để cứu
sông hai em ở lại!
Nghe anh Năm Săng nói tới đây, Hội chồm chồm
như muôn lên theo. Tôi thì bối rô"i trước quyết định
của anh, càng không biết nói sao với anh. Nếu rủi
không may anh có bề gì.. Bởi anh đang là một xã đoàn
72 Phan Anh Tuấn