Page 79 - Ca Mau dat va nguoi
P. 79
với người đã khuất - người chết thay tôi. K ế đến, tôi
vào nhà thăm gia đình má Chín, tạ ơn Ba và má Chín.
Má Chín là má ruột của anh Năm Săng và bà đã trở
thành má của tôi kể từ khi anh Năm Săng chết cho
đến bây giờ.
Má Chín mắt đã mờ, chân yếu. Bà chậm chạp
bước đến đứng sát mặt tôi. Tôi đứng lặng không nói
cô"t để má còn nhìn ra đưỢc tôi không, bởi nhiều năm
chiến tranh xa cách. Bất ngờ má run run giang tay ra
ôm chầm lây tôi. Má vừa nghẹn ngào khóc vừa kê
mặt hun lấy hun để vào cổ tôi, mặt tôi. Tôi lại đứng
chết lặng như trời trồng, đâu hay bà con lối xóm nhiều
người kéo đến đứng vây quanh, có cả dì Năm Kích,
má vỢ của anh Năm Tươi và Bảy Đống. Giữa lúc đó,
má Chín cất tiếng kêu lên, tay má còn vò vò vào đầu
tôi: “Săng ơi... Săng ơi! Con về thăm má đây hả con.
Săng ơi... bộ, con đây, hả con!”.
Nhìn lên gương mặt hiền hậu và bao dung còn
ràn rụa nỗi đau của Má Chín, tôi cô" ưấn tĩnh và gọi to:
- Má ! M á... Chính con là con của má. Con về với
má đây mà!
Lòng tôi se thắt và quặn đau khôn xiết vì chạm
ngay những giọt nước mắt như chắt ra từ đớn đau vô
bờ của Má Chín - một bà mẹ mẫu mực đã hiến dâng
cả khúc ruột của mình cho đất nước....
Cà Mau^ tháng 7-1987
Ký ức rừng đước 11