Page 81 - Ca Mau dat va nguoi
P. 81
chuyện bài vở của mình, rồi thì đứa xách giỏ đi câu
cá, thăm lưới, đứa lội nhổ bông súng dưới bàu, đứa
trèo lùm bẻ trái giác nấu canh chua, đứa mần cá, chẻ
củi, vo gạo v.v...
Thời đánh Mỹ gian khổ, ác liệt từng giờ như vậy
nhưng mỗi lần viết báo xuân đã ừở thành kỷ niệm sâu
lắng không thể phai mờ đối với cuộc đời làm báo của
tôi.
Và hôm ấy, tôi ngồi viết bài dưới gốc cây khế
ngọt: Ngồi xếp bằng, trước mặt là cái thùng sắt lật
nghiêng đưỢc kê lên hai bắp vế để làm “bàn” viết.
Anh Minh Nôì khi đó ở bên kia bờ dừa, trên tay còn
kệ nệ cặp ngang hông một tấm ván xuồng để làm bàn
viết. Ấo anh cởi trần vắt vai, đầu hớt cau, tay kia bưng
bộ bình trà. Anh còn lom khom lội tới lội lui vì chưa
tìm ra được chỗ ngồi viết cho vừa ý. Xa kia cuôl bờ
liếp, dưới bóng tre mạnh tông cao nghệu, chú Mười
Hiến đã mắc xong chiếc võng hồi nào. Chú đang ngồi,
hai bắp đùi gác tréo lên nhau, buông thỏng hai bàn
chân xuô'ng âắi. Chiếc võng lúc lắc đưa. Ngọn tre rì
rào gió. Chú Mười chăm chú viết mà miệng nói lép
nhép như đọc đi đọc lại một đoạn văn nào trong bài.
Riêng cánh viết của chế Sáu Kiều, chú ú t Rô,
anh Tư Sử, anh Tư Dũng, Hồng Nhiên thì đã đi xuồng
bần qua bên kia đập x ẻ o Trê tự nãy giờ.
Tôi cắm cúi ngồi viết đưỢc một chặp thì phải
buông viết, đứng dậy đi tới đi lui quanh quẩn cho đã
Ký rìc rímg điiớc 79