Page 78 - Ca Mau dat va nguoi
P. 78
bay hòng thoát thân. Nhưng rồi anh cũng chỉ chạy
được hơn hai mươi mét thì bị trúng đạn gãy chân do
bọn chúng bắn theo. Cả bọn xông đến kéo anh đứng
dậy. Anh kịp phun toẹt nước miếng vào mặt bọn giặc
vừa đanh thép chửi “đồ quân đê hèn, bán nước...”
Tiếng anh dõng dạc trong khi bọn giặc đấm đá túi
bụi. Cả bọn lại đè anh xuông và dùng lê dao găm rạch,
xẻ nát thịt hai bên bắp đùi của anh ra thành từng đường
dài xuông tới bắp chân. Dã man hơn, trước lúc tháo
chạy lên trực thăng chúng còn xả súng bắn bồi thêm
mấy phát vào đầu anh...
Anh Năm Săng chết. Mặt anh vẫn tươi rói như
người đang ngủ. Lúc tôi cùng bà con kéo đến, anh vẫn
còn nằm đó, quanh mình anh có cây che mát. Dáng
anh như một pho tượng dâng lên từ đất!
Sự việc tôi vừa kê đã xảy ra cách đây hơn hai
mươi tám năm rồi.
Sau ngày đất nước đưỢc hoàn toàn giải phóng
30 tháng 4 năm 1975, tôi tức tô"c về lại Rau Dừa - Lý
Ân. Đầu tiên là tôi đốt ba nén nhang khân vái và cắm
xuông trước ngôi mộ đất của anh (ngôi mộ liệt sĩ của
anh Năm Săng ngày nay đã đưỢc quy tập về chôn tại
nghĩa trang liệt sĩ huyện Cái Nước, tỉnh Cà Mau). Tôi
ngồi bên mộ anh một lúc lâu để hồi tưỡng lại dĩ vãng
76 Phan Anh Tuấn