Page 75 - Ca Mau dat va nguoi
P. 75
ủy viên xã Hưng Mỹ, huyện Cái Nước, gan dạ, dũng
cảm, có uy tín lớn đôì với phong trào thanh niên. Tôi
do dự một lúc rồi cắi tiếng:
- Anh tính gì mà kỳ cục vậy. Chẳng thà chết thì
chết hết chớ?
Thây anh im lặng, tôi lại tiếp:
- Nhưng mà anh cứu tụi tui bằng cách nào?
- Đừng lo, tao có cách. Xin miễn... anh Năm giọng
ngập ngừng: Nếu anh có chết, yêu cầu tụi bây rán
sống, chiến đấu trả thù cho anh là đưỢc rồi. Nói vậy
nhưng mà anh không chết đâu, đừng lo!
Rồi anh cười, nụ cười hiền như trao lại niềm tin
cho chúng tôi. Không còn cách nào khác nên lúc “tiễn”
anh, tôi rơi nước mắt, nói:
- Nế'j anh... lỡ có bề gì. Em thề chiến đâu đến
giọt máu juô"i cùng để trả thù cho anh!
Anh Năm lại xiết chặt tay tôi một lần nữa. Sau
khi anh bước lên khỏi miệng hầm, không ngờ em Hội
cũng lót tót chun ra theo. Từ trong đáy hầm, tôi nắm
tay kéo Hội lại, nhưng Hội vùng vẫy, không chịu.
Có tiếng của một thằng giặc hỏi;
- Ê, còn một thằng ở dưới nữa đâu, sao chưa chịu
lên, mậy?
Tiếng anh Năm Săng:
-H ết rồi!
Ký lie rừng đước 73