Page 84 - Ca Mau dat va nguoi
P. 84
quên mất, tôi đâu biết hút thuôc. Anh thì hơn tôi, làm
đưỢc ráo. Từng sống chung lâu, anh em biết nhau rành,
thương nhau đứt ruột anh mới nói với tôi câu đó. Âu
cũng là đặc tính của anh Minh Nôi.
Thoạt cái, đang ù*ong giây lát yên tĩnh trò chuyện
chợt có tiếng con “đầm già” rè rè từ hướng Cà Mau
bay tới, vô tình làm cắt ngang câu chuyện giữa tôi với
anh. Tôi kịp đưa tay lên che mắt, nhìn. Qua kẻ lá tàu
dừa xào xạc, chiếc máy bay trinh sát L19 đang bay trờ
tới. Linh tính như báo ừước có chuyện sắp xảy ra, nhưng
tôi còn ngồi nán viết thêm mấy câu nữa cho hết đoạn.
Con đầm già khi đó đã bay qua, đôi cánh nghiêng
nghiêng như liếc mắt dòm ngó. Rồi nó vòng đảo lại,
hạ thấp xuống một chút, cũng nghiêng nghiêng đôi
cánh. .
- Cha chả! Bộ tính “chơi” thiệt hả. Không thây
có “ông cô" nội” mầy ngồi đây sao???
Chú Mười Hiến đến giờ này mới chịu cất tiếng.
Nói xong, chú phóng xuống đất cái rột, hai tay cuốn
vội chiếc võng ni lông bỏ vào túi bồng màu cứt ngựa.
- Phản lực, phản lực nghen!
Minh Nôl thét lớn. Từ phía nhà bếp của cơ quan,
ba em làm công việc văn phòng: Minh Xuân, Mận và
Thanh Hải chạy tuôn ra. Mặt Hải còn in đầy dấu chiếu
lác nổi bên má. Tôi đoán biết là Hải còn say ngủ, vì
đêm hôm nó thức khuya đi chài kiếm cá cho anh em
82 Phan Anh Tuấn