Page 102 - GIAO DICH XA HOI-2019-10
P. 102
DLVN - 1
Trên đƣờng hành hiệp, không phải lúc nào chúng ta cũng làm việc với
ngƣời lƣơng thiện, có lúc chúng ta bắt buộc làm việc với ngƣời gọi là chí
ác. Vậy chúng ta phải làm sao?
Nên nhớ ở đời không ai ƣa mình hết, về sau chỉ có một ngƣời ƣa.
Ngƣời đó chỉ có thể là mình ƣa mình, vì lẽ nếu ta không còn ƣa ta nữa, mặc
dù “cái Tôi bao giờ đáng ghét” thì thật khốn nạn cho ta. Ta sẽ quá cô đơn,
lạc lõng, tuyệt vọng, không còn lẽ sống và tự hành hạ mình cho đến chết
mà thôi.
Nhƣng làm gì có chuyện ngƣời học Dịch phải tự sát bao giờ. Dù gặp
nghịch cảnh trớ trêu bao nhiêu, tất cả mọi ngƣời đều không hiểu ta, ghét ta,
bỏ ta… đó cũng là chuyện thƣờng tình có đáng gì ta phải bận tâm. Ngƣời
học Dịch nhƣ ta lúc nào cũng đầy đủ chí khí, cao thƣợng, kiên cƣờng bản
lĩnh hơn ngƣời, nếu không nhƣ vậy thì ta đâu xứng danh là Dịch nhân, làm
bạn với Tạo Hóa đƣợc. Chỉ sợ vào lúc nào đó ta không còn ƣa ta nữa thì
không còn gì cứu vãn đƣợc. Nhƣng việc này trong quá khứ không có một
Dịch nhân nào làm thế cả. Nếu họ có tự sát cũng là để hy sinh cho sự thành
công cao cả nào đó chứ không phả tuyệt vọng chán đời nhƣ ngƣời thƣờng
tình.
Nhƣ đã từng nói, chúng ta vào đời là vào chốn giang hồ đầy rẫy những
hiểm nguy rình rập, cái ác, cái giả nhiều hơn cái thiện, cái chân. Vậy ta
phải làm sao để tồn tại và tiến bộ?
Nếu gặp phải ngƣời Thiện hoặc ít Ác thì dễ ứng xử. Còn gặp kẻ chí
Ác, cùng hung cực ác thì ta phải dùng phép vô kỳ là Biến Hóa nhƣ sau:
Tìm chỗ yếu của nó, làm cho nó cảm thấy mình đồng với nó, ngang
hàng với nó hoặc thấp hơn nó, mặc dầu mình không phải nhƣ vậy. Đừng tỏ
ra cao thƣợng hơn nó, đừng để hố, làm cho nó có ác cảm với mình. Chỉ vì
lúc đó nó mới từ từ thố lộ tâm tƣ sâu kín. Biết tâm tƣ yếu điểm nó rồi thì
tùy theo khả năng sẵn có trong tầm tay để tính chuyện.
Phải theo tuần tự đến lúc nào mình nắm vững đƣợc tình thế thì mới
theo ý mình. Còn chƣa nắm đƣợc thì phải theo ý ngƣời ta. Mình tạo cho
ngƣời ta tự thấy họ là Chủ Lực, nhƣng sự thật mình là chủ lực dù mình
đứng ở đâu cũng vậy vì mình có óc quảng bá, chí khí hơn ngƣời. Mình phải
dời mục tiêu, hạ thấp lý tƣởng cho đến khi nào vừa tầm tay của mình.
Trong tầm tay thì chỉ có vấn đề thành công giai đọan chớ không thể thất bại
đƣợc.
Trong khi dời mục tiêu thì Thiên cơ, Nhân cơ có sẵn chỉ chờ lúc nào
đó là bắt đầu, tức là Thời cơ.
Trang 102