Page 195 - Kỉ yếu 30 năm CHT
P. 195

mình đã già. Dạo này cứ hay             rợp một mảnh trời trong lòng
                    nhớ về thời ấy, dẫu chỉ để              thành phố.
                    lòng nhung nhớ một chút thôi.
                    Nỗi  buồn  của  người  trưởng              Radio Quick And Snow Show
                    thành là thời gian chẳng khi            -  niềm  vui  của  những  sáng
                    nào đủ để ta sống cho cả hôm            Chủ nhật, Đĩa “Ngày hát đôi”
                    nay  và  những  ngày  đã  qua.          của Hà Anh Tuấn, Phương Linh
                                                            nghe không bao giờ chán.
                       Nhớ.
                       Tháng Chín. Mùa mưa bão.                Nhớ quán net cuối tuần nào
                    Nước  dâng  ngập  các  con              cũng ra tải nhạc vào chiếc
                    đường. Đám học sinh phải bì             máy mp3 nhỏ xíu. Những nick
                    bõm  lội  nước,  đội  mưa  đi           Yahoo     congaivahoahong195,
                    học. Khu để xe có khi ngập              Nhanhcohoang307,         Langtua-
                    đến  mắt  cá  chân,  gửi  hay           orach,  Saodoingoi...  của
                    lấy xe cũng thật là vất vả.             mình, của bè bạn. “Giấc mơ
                    Mỗi sáng đợi bác bảo vệ đánh            trưa”,  “Xe  đạp”  của  Chi,
                    trống  báo  vào  tiết,  tiếng           “Chênh  vênh”  của  Lý  từng
                    trống thấm ướt mưa nghe thật            là  nỗi  luyến  lưu  tuổi  17.
                    vang trong. Đám bạn bàn trên            Mỗi  bài  hát  khơi  dậy  hoài
                    lao  xao  chia  nhau  một  cái          niệm,  như  mùi  hương  bằng
                    bánh  mì,  một  nắm  xôi  còn           âm  thanh,  thơm  ngát  mà  xa
                    nóng hổi. Ăn vội vì đã nghe             xôi.  Hương  quá  khứ,  hương
                    tiếng  Thanh  niên  kiểm  tra           trẻ dại, hương của những gì
                    đến  sát  lớp  kế  bên.  Ngày           chẳng thể có lại.
                    mưa, có khi ai đó từ tầng 3
                    thả xuống một chiếc thuyền                 “Tất  cả  mọi  điều  sẽ  qua
                    giấy  trắng  tinh,  bập  bềnh           đi, sẽ biến mất, nhưng tiếng
                    trôi mãi trên sân trường.               hát, câu ca, một khi đã được
                                                            khai sinh với ngày thôi nôi
                       Nhớ.                                 huy  hoàng  của  nó  thì  sẽ  ở
                       Mùa đông lo xo đi học đội            lại với đời mãi mãi. Đó là
                    tuyển, đứng trên tầng nhìn              một cuộc rong chơi ngậm ngùi
                    xuống  khoảng  sân  chơ  vơ,            của  hữu  hạn  muốn  chộp  bắt
                    lòng vu vơ không biết nghĩ              cái vô hạn làm món quà thế
                    gì.  Khu  trọ  nhỏ  phía  sau           chấp cho đời mình” (Trịnh).
                    nhà có con sông, thuỷ triều
                    lên  xuống  mỗi  ngày.  Quán               Sẽ  có  chứ?  Một  bài  hát
                    đĩa  chốn  ngã  tư.  Rạp  phim          khi cất lên khiến bạn thoảng
                    từng chiếu Áo lụa Hà Đông.              nhớ  một  gương  mặt  cũ,  một
                    Thư viện cũ, hoa điệp vàng              kỉ  niệm  xưa,  một  niềm  vui




                                                         193
   190   191   192   193   194   195   196   197   198   199   200