Page 58 - CHT ngoại truyện
P. 58
trưởng, bí thư, mấy đứa nội trú, mấy đứa thị xã có xe
đạp, đạp xe lên nhà thầy, cả bọn đứng sắp một hàng trước
mặt thầy, cúi mặt vòng tay nhất tề nói một câu mà dòng
nước mắt rỉ vào kẽ miệng làm cho nghẹn ngào: Chúng em
xin lỗi thầy ạ. Cũng không nhớ lúc đó thầy nói câu chi
nữa, nhưng chỉ biết là đến ngày mai thầy không giận nữa,
cũng không hề truy cứu hay báo cáo phụ huynh. Chính vì
thế cho đến tận bây giờ cựu phụ huynh của lớp Văn khóa 3
hồi ấy vẫn không hề biết được một sự thật phũ phàng là
ngày xưa có lần những đứa con ngoan của mình rủ nhau bỏ
học tập thể, hi hi.
Tốt nghiệp ra trường, chúng tôi vẫn gặp lại thầy hàng
năm, mỗi dịp Tết hay ngày lễ, chúng tôi vẫn có thói quen
lên chơi nhà thầy, thầy đọc mấy bài thơ cũ cũ nghe đi
nghe lại không biết mấy mươi lần. Thơ thì củ chuối lắm,
nhưng mà thầy đọc say sưa, cả đọc cả phân tích, bọn tôi
thì cứ cười rinh rích không phải vì thơ hay mà vì giọng
điệu nhấn mạnh đầy kịch tính của thầy, hehe. Thơ rằng:
Vợ mình là con đười ươi/ Vợ người là đóa hoa tươi trong
rừng/ Vợ mình mồm nguýt mắt trừng/ Vợ người nũng nịu anh
cưng em chiều/ Vợ người biết mấy thương yêu/ Vợ mình chỉ
muốn cho liều thuốc mê… Cô Huệ vợ thầy ngồi nghe mấy bài
thơ chế củ chuối của thầy, cũng cứ tít mắt cười nói thầy
nhà bây toàn rứa đó, hi hi.
Chuyên Văn khóa 3 (1991 - 1996)
56