Page 122 - 60 nam chu nghia & noi niem
P. 122
LÊ TRÚC KHANH 60 NĂM, CHỮ NGHĨA VÀ NỖI NIỀM
danh sách, chữ ký của từng Thầy, bạn trong tờ báo nhỏ nầy, thì có khá
nhiều người đã vĩnh viễn giã biệt chúng ta. Phải chăng đó là dự cảm dù
rất mong manh của những người có chút tâm hồn nghệ sĩ? Bởi vì sau
đêm họp mặt, thì Cần Thơ cũng như bao thành phố khác ở miền Nam
rơi vào binh lửa Mậu Thân ngút trời bom đạn. Mùa Xuân đi qua, anh em
chúng tôi cũng “xẻ đàn tan nghé”. Tôi may mắn hơn, vào Đại học, còn
một số bạn bè theo lệnh tổng động viên, trôi giữa dòng đời với nỗi nhớ
“bến cũ thuyền xưa” mà mãi mãi không có cơ hội quay về. Trong một
buổi chia tay với bạn bè trong Ban văn nghệ, tôi đã gửi đến những người
thân yêu đó bài thơ “Giã từ mơ ước”:
Và bỗng xa trời tinh tú cũ
Giấc hồn anh mộng có riêng em
Cái đêm “trong tối” mù tăm ấy
Đã cuốn đời trôi vạn nỗi niềm
Mai mốt không còn đi học nữa
Mùa thu cây lá rất hoang vu
Nghe chưa- chim hót ngoài khung cửa
Mơ ước tàn theo lớp bụi mù
Anh thắp đèn lên soi giấc ngủ
Mấy năm rồi sống lại hương thừa
Một ly trà đá vùi men thuốc
Đã dắt anh rời xa tuổi thơ
“Sân khấu về khuya” hoang vắng quá
Lấy ai mà “hát hội trăng rằm” ?
Mặt em tròn lắm- trăng mười sáu
Nên dẫn tình anh những bước thầm
Có biết anh thương chiều góc phố
Thương em từ mỗi sớm đi về ?
Con đường Vú Sữa trời mưa lạnh
Đừng vấy bùn lên chuyện ước thề…
125