Page 118 - 60 nam chu nghia & noi niem
P. 118

LÊ TRÚC KHANH                                 60 NĂM, CHỮ NGHĨA VÀ NỖI NIỀM


              Tôi nhớ vầng trăng đêm Thới An
              Ca Mi - và đám học trò ngoan
              Hát lên - cho lửa càng thêm sáng
              Bạn rã rời tay những nhịp đàn

              Buổi chiều, theo chuyến xe liên tỉnh
              Về tới Cần Thơ, sáng rực đèn
              Một góc đường quen, cư xá cũ
              Đâu còn ai ghé lại đêm đêm ?

              Vậy đó, rồi xa, người một phương
              Nơi đây “rượu đắng, mưa đêm trường”
              Nỗi say thêm nỗi buồn lưu lạc
              Nhớ bạn bè xưa nước mắt tuôn!

              Mười năm tôi sống đời phiêu lãng
              Mái lá - trường ven - điện nhạt nhòa
              Cầu sắt bốn mùa soi nước chảy
              Sáng chiều vang dậy tiếng xe qua


              Gặp giữa Cần Thơ như giấc mộng
              Kể lại làm sao chuyện một thời ?
              Bạn đã say mèm nhưng vẫn nhắc:
              Cơm chiều - đạm bạc- rất xa xôi..


              Biết đến bao giờ ta sống lại
              Một lần sôi nổi tuổi hai mươi ?
              Thì thôi, kiếp khác còn tao ngộ
              Ta sẽ cùng đi trọn hướng đời...


              Gần tết, ngậm ngùi thương nhớ bạn
              Nên bài thơ viết thiếu niềm vui
              Dũng ơi, “Đoản khúc rời” xuân ấy
              Trang “Đuốc Hồng” kia phủ bụi rồi..




                                         121
   113   114   115   116   117   118   119   120   121   122   123