Page 156 - 60 nam chu nghia & noi niem
P. 156

LÊ TRÚC KHANH                                 60 NĂM, CHỮ NGHĨA VÀ NỖI NIỀM








           NHỚ MỘT THỜI QUA….




                 uối tháng 5 năm 1964, Thi Văn đoàn Về Nguồn ra đời với chỉ 4
             Cthành viên. Đây cũng là xu thế chung của những người hoạt động
           văn nghệ trẻ ở miền Nam  trong thời điểm đó. Các bạn văn nghệ đang
           tuổi học trò, cùng tập họp lại để cùng sáng tác, cùng sẻ chia những buồn
           vui và cả ước mơ trong thời mới lớn. Riêng tại Cần Thơ, có ít nhất là vài
           mươi Thi  văn Đoàn, mà nơi lên tiếng, phổ biến sáng tác của bạn bè là
           những tờ nhật báo, tuần san, tạp chí, hoặc những chương trình thi văn

           truyền thanh ở Sài Gòn.

              Về Nguồn - với nỗ lực tự thân, chúng tôi mở rộng hoạt động của nhóm
           bằng việc lên tiếng kêu gọi sự hợp tác của những người yêu thích văn
           nghệ, qua việc ấn hành các tác phẩm của bằng hữu (chủ yếu thời đó
           là in ronéo), phát hành tạp chí, thực hiện chương trình Thi văn truyền
           thanh trên Đài Phát thanh Cần Thơ.
              Đến khoảng 1970, Về Nguồn với một lực lượng khá hùng hậu: trên
           một trăm cộng sự viên, cùng góp mặt qua nhiều hoạt động và duy trì
           cho đến tháng 4 năm 1975.
              Những ghi nhận trong tập sách nhỏ nầy chắc chắn còn rất nhiều thiếu

           sót. Bởi nó được ghi lại từ một người nên có những điều không thể nào
           nhớ hết. Xin cho tôi gởi lời tri ân đến bè bạn gần xa, dù các bạn không
           phải là thành viên trong nhóm Về Nguồn, nhưng đã đồng hành cùng
           chúng tôi qua mấy chục năm dài.
              Xin gởi đến những người còn tồn tại trong cuộc đời nầy: những người
           trong Ban thường trực, các cộng sự viên, những người thực hiện chương
           trình truyền thanh, những cảm tình viên… Với anh chị em mình, Về
           Nguồn là một khoảng thời thanh xuân tươi đẹp nhất. Đó phải chăng là ân
           huệ to tát mà cuộc đời đã ban tặng chúng ta để bây giờ dù ở nơi nào thật
           xa trên đất nước, dù lưu lạc xứ lạ quê người, nhưng mỗi khi nhắc tới Về
           Nguồn vẫn rưng rưng một nỗi niềm thương nhớ ?


                                         159
   151   152   153   154   155   156   157   158   159   160   161