Page 160 - 60 nam chu nghia & noi niem
P. 160
LÊ TRÚC KHANH 60 NĂM, CHỮ NGHĨA VÀ NỖI NIỀM
đó, tôi bắt đầu nuôi lớn dần giấc mộng một Kiều Phong. Hà Huy Thanh
gia nhập Về Nguồn kéo theo Nguyễn Hoài Vọng, Thanh Điệp, Thanh
Trân, Đỗ Thanh Hoàng, Hoàng Tuấn Phương và Lệ Thy. Về Nguồn ngày
thêm đông đảo. Tôi và Thanh ngoài quen biết văn nghệ còn coi nhau
như bạn “nối khố” qua bao nhiêu năm tháng, cùng lớp, cùng trường và
cùng chung chí hướng. May mắn hơn Thanh, tôi đã không bị khoa cử xô
vào dòng đời cay nghiệt để xót xa nhìn tuổi học trò lặng lẽ ra đi. Từ bao
giờ cho đến bao giờ, tình nghĩa bạn bè chẳng hề thay đổi, dù bên cạnh
chúng tôi có vô số đổi thay. Sự dứt khoát của Thanh ở một phương diện
tình cảm làm sai lệch cả đoạn kết truyện dài “Ngày đó” tôi đang viết dở
dang. Ở đoạn kết nầy, tôi muốn hai người phải về chung chuyến tàu xanh
mơ ước, bạn bè đứng ở sân ga chính là những người ôm tròn kỷ niệm qua
mấy năm làm văn nghệ. Mà buồn thay, chỉ là ảo ảnh.
Đẹp lắm- hỡi người yêu vạn kiếp
Chong đèn nghe luyến nhớ lên ngôi
Làm thơ mong bán cùng thiên hạ
Đổi một mình em suốt cuộc đời.
Bài thơ tôi làm cho Thanh ba bốn năm trước có những câu ấy. Mà
thôi, tôi sẽ như Văn Phụng Mỹ không hề ca tụng - thêm lần nào nữa-
“vầng trăng bên kia sông” để giữ muôn đời hình ảnh đáng thương của
“cái thuở ban đầu lưu luyến ấy “..
3.
THI TUYỂN VỀ NGUỒN TIẾP TỤC PHÁT HÀNH ĐÚNG HẸN. NGOÀI
CÁC sáng tác cho tình yêu, chúng tôi xoay quanh chủ đề quê hương.
Theo ý Huyền Vân Thanh là phải tạo cho nhóm một hướng đi riêng, đã
Về Nguồn thì phải “tìm những cội nguồn tinh túy đang bị bỏ quên, tìm
lại tự tình dân tộc”. Thực tình, đường lối ấy đã làm Về Nguồn lớn mạnh
thêm ra, nâng cao uy tín, nhưng cũng làm cho một số cộng sự viên không
có đất hoạt động vì họ làm thơ về quê hương quá kém. Để cải thiện tình
trạng nầy, Cơ sở xuất bản Về Nguồn ra đời, với mục đích phổ biến tác
phẩm của bằng hữu, không phân biệt bút nhóm cũng như không đòi hỏi
chủ đề. Trong ngày tháng sống chung nhau, tôi học thêm ở Huyền Vân
Thanh lòng kiên nhẫn, ở Phương Giang, Nguyễn Hữu Phương cái trầm
tĩnh và thiện chí, và nhất là tôi biết được: Nguyễn Hoài Vọng, một tài hoa
còn trong tối.Vọng viết thật bền, thơ, truyện cả biên khảo nữa. Vọng sẽ
còn đi xa hơn nữa, nhưng định mệnh cay nghiệt vẫn không ngừng theo
163